Đạo Hoa nhíu mày: “Lần này tới tỉnh phủ, ta phát hiện Nguyên Dao đã thay đổi một chút. Trước kia hai mắt Nguyên Dao đều phát sáng, trên mặt cũng mang theo nụ cười. Lần này ta thấy giữa hai đầu lông mày nàng có thêm một tia ưu sầu.”
Tô Thi Ngữ gật đầu: “Nguyên Dao có tâm sự.”
Đạo hoa: “Nàng nói nàng không muốn về kinh.”
Tô Thi Ngữ: “Nếu là ta, ta cũng không nỡ, dù sao Nguyên Dao có thể nói là lớn lên ở Trung Châu.”
Đạo Hoa trầm mặc một hồi: “Ta luôn cảm thấy Nguyên Dao không muốn hồi kinh, không chỉ là bởi vì không nỡ. Có lẽ... Là bị hôn sự của Đổng đại ca hù dọa, lo lắng sau khi hồi kinh, cũng sẽ bị người nhà cưỡng ép an bài một mối hôn sự mà nàng không vui.”
Nghe vậy, Tô Thi Ngữ thở dài một hơi: “Từ xưa đến nay, hôn nhân đại sự đều tuân theo mệnh lệnh cha mẹ, lời mai mối, cho tới bây giờ đều không phải do chúng ta tự mình làm chủ.”
Tô gia và Đổng gia lui tới khá nhiều, lại ở tỉnh phủ, tình hình của Đổng Nguyên Hiên, nhà bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều nghe nói một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play