Đạo Hoa nhìn cái hộp: “Đây là cái gì nha, ta có thể nhìn một chút không?”
Sở Lãng: “Tiểu tử kia không phải muốn tìm hạt giống của Kinh Tủy Thảo sao, vừa vặn trong tay ta có một hạt.” Nói xong, lắc đầu. “Chỉ là hạt giống mà thôi, cho dù lấy ra phối dược, cũng sẽ không có hiệu quả gì.”
Nếu không phải nghĩ đây là hạt giống của Kinh Tủy Thảo, hắn cũng sẽ không cất giữ cho tốt.
Nhìn Đạo hoa hớn hở, khóe miệng Sở Lãng nhếch lên, nếu hắn trực tiếp đưa hạt giống cho Tiêu Ngọc Dương, với tính khí của tiểu tử kia nhất định sẽ không nhận, bây giờ người trong lòng hắn đã nhận cho hắn, mặc kệ hạt giống này có hữu dụng hay không, hắn đều phải nhận phần nhân tình này của hắn.
Nhìn Sở Lãng lưu lại hạt giống vội vàng rời đi, Đạo Hoa nhanh chóng phục hồi tinh thần lại từ trong kinh hỉ, Tiêu Ngọc Dương không thích người này, vậy đồ vật nàng nhận lấy hắn hình như cũng không tốt lắm.
Nhưng mà, muốn nàng trả lại, nàng lại không nỡ.
Có loại hạt giống này, nàng có thể trồng ra Kinh Tủy Thảo, sau đó phối chế ra Bát Mạch Đan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT