Nghe vậy, Đạo Hoa không vui, lập tức phản bác lại: “Xin hỏi ngươi rất hiểu Tiêu Ngọc Dương sao?”
Sở Lãng nhìn Tiêu Ngọc Dương: “Ta thường xuyên nghe người khác nói về hắn.”
Đạo hoa: “Mỗi người đều có sở thích của mình, đối đãi với một số người và sự việc, khó tránh khỏi có chút bất công, ngươi bình luận một người làm sao có thể thông qua miệng người khác?
Sở Lãng nghẹn lời, nhất thời không tìm được lời phản bác.
Tiêu Ngọc Dương thấy Đạo Hoa bảo vệ mình như vậy, trong lòng hết sức cao hứng, đi lên kéo người ra sau lưng, sau đó làm một động tác "mời" Sở Lãng.
Sở Lãng nhìn Tiêu Ngọc Dương, lại nhìn nhìn Đạo Hoa đứng phía sau hắn dùng ánh mắt bất mãn dò xét mình. Quạt mạnh "vù vù" vài cái, có chút buồn bực rời đi.
Đạo Hoa đi đến bên cửa sổ, nhìn Sở Lãng nhẹ điểm vài cái lên mặt nước, thân nhẹ như yến lên bờ sông, nhịn không được sợ hãi than một tiếng, quay đầu hỏi Tiêu Ngọc Dương: “Người nọ là ai vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play