Tiêu Ngọc Dương bị chọc cười: “Ngươi còn muốn thế nào?” Tay cũng đã nắm rồi còn nói không có gì, chính là hắn, cũng không dám ở trước mặt mọi người nắm tay Đạo hoa, chỉ có thể vụng trộm nắm một chút.
Nhan Văn Tu và Đạo Hoa ở bên cạnh cũng có chút đau đầu.
Sau khi tiễn Đổng Nguyên Hiên và Đổng Nguyên Dao đi, Nhan Văn Tu cũng dẫn theo đệ muội và Lý gia huynh muội rời đi.
Trên đường trở về, Nhan Văn Tu lén nói với Nhan Văn Khải: “Tứ đệ, ngày sau ngươi đừng đến gần Tô muội muội, như vậy đối với ngươi, đối với nàng cũng không tốt.”
Nhan Văn Đào cũng chen vào một câu: “Thanh danh cô nương gia rất quan trọng.”
Nhan Văn Tu gật đầu: “Người quen biết biết các ngươi là quan hệ thân cận, nhưng người ngoài lại sẽ cảm thấy hành vi cử chỉ các ngươi không hợp quy củ, sẽ lấy ra nói chuyện.”
Nhan Văn Khải nhìn hai người, thấy vẻ mặt hai người đều nghiêm túc, khó được trở nên nghiêm túc, trầm ngâm một chút, cảm thấy hai người nói có lý, nghiêng đầu hỏi: “Vậy làm sao mới có thể khiến người ta không nói?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play