Đạo Hoa cũng không thích chen chúc với người, liền cùng Tiêu Ngọc Dương chậm rãi đi tới, vừa đi còn vừa suy đoán: “Khẳng định lại là câu chuyện công tử đa tình vứt bỏ cô nương nhà lành, ngươi nói nam nhân các ngươi sao lại hoa tâm như vậy chứ?”
Tiêu Ngọc Dương cực kỳ cạn lời: “Ngươi đừng một gậy đánh chết tất cả mọi người a, ta liền không hoa tâm.”
Đạo Hoa liếc mắt nhìn sang, cười nhạo nói: “Đừng nói dứt khoát như vậy, coi chừng ngày sau bị vả mặt.”
Tiêu Ngọc Dương buồn bực không chịu được: “Nhan Di Nhất, sao ngươi không tin ta chứ? Ngươi xem ta cùng cô nương khác dây dưa không rõ khi nào?”
Đạo Hoa lập tức nói: “Ngươi thật đúng là biết trợn mắt nói dối, ngươi cùng Tưởng cô nương không có dây dưa không rõ sao?” Nói xong, nàng bĩu môi. “Bây giờ nữ quyến quan viên Trung Châu còn có không ít người đều đang truyền chuyện thanh mai trúc mã các ngươi.”
Tiêu Ngọc Dương tức giận: “Chuyện của ta và Uyển Oánh không phải đã giải thích với ngươi sao? Cái gì thanh mai trúc mã, căn bản chính là chuyện bịa đặt.”
Đạo Hoa dừng bước xoay người chính diện nhìn về phía Tiêu Ngọc Dương: “Ta hỏi ngươi, Tưởng cô nương không tiếc tổn hại thanh danh của mình cũng muốn cùng ngươi ở chung, mục đích của nàng ngươi biết chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play