Nghe được tiếng Đổng Nguyên Dao, Đạo Hoa nhìn thoáng qua thân ảnh trên bến tàu, giờ phút này sắc trời đã tối, nàng biết nàng muốn đứng trên boong thuyền Tiêu Ngọc Dương sẽ không đi, nhưng về Tứ sơn thôn còn một đoạn đường dài, nghĩ tới đây, liền gật đầu, đi theo Đổng Nguyên Dao vào khoang thuyền.
Trên bến tàu, nhìn Đạo hoa vào khoang thuyền, Đắc phúc liền dắt ngựa tới: “Chủ tử, chúng ta cũng đi thôi.”
Tiêu Ngọc Dương nhận lấy dây cương, nhanh chóng xoay người lên ngựa, trước khi đánh ngựa rời đi, lại quay đầu nhìn thuyền một cái rồi mới phóng ngựa rời đi.
Trên thuyền, Đạo hoa vào phòng, ngồi ở trước cửa sổ nhìn bến tàu, Vương Mãn Nhi lo lắng nàng bị cảm lạnh, lập tức lấy áo choàng lông cáo màu trắng khoác lên cho nàng, sau đó lại bỏ than bạc vào trong lò sưởi tay, buộc xong áo da cáo cùng màu, đặt vào trong tay Đạo hoa.
“Cũng may tiểu vương gia cẩn thận, sớm đã gọi Phúc Bang cô nương chuẩn bị tốt hết thảy, bằng không, trời lạnh như vậy, cô nương sẽ phải chịu tội.”
Đạo Hoa ôm lò sưởi, theo đầu ngón tay ấm áp, tâm cũng ấm áp, cười nhạt nói: “Nào có khoa trương như ngươi nói như vậy?”
Vương Mãn Nhi vừa pha trà vừa cười nói: “Mặc dù nô tỳ khuếch đại một chút, nhưng tóm lại không tiện bằng bây giờ. Cô nương tự mình nhìn đi, hai hộp cơm kia đều là đồ ăn tiểu vương gia chuẩn bị riêng cho cô nương, chỉ sợ cô nương ăn không ngon trên thuyền thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play