Tiêu Ngọc Dương gật đầu, cười nói: “Không có Đạo hoa, chúng ta còn không biết lúc nào mới có thể tìm được mỏ vàng, việc này đã báo cáo cho Hoàng bá phụ.”
Cổ Kiên có chút khó tin, liếc nhìn Đạo Hoa, lẩm bẩm nói: “Nha đầu này vận khí thật tốt như vậy?” Nói xong, dừng một chút, “Ninh Môn phủ lại có hai mỏ vàng!”
Tiêu Ngọc Dương cười cười: “Đúng nha, ta cũng không nghĩ tới.” Nói xong, hắn cười nhìn về phía Đạo Hoa. “Vậy là, đều phải nhờ vào Đạo hoa, nếu không có nàng, không biết lúc nào mới có thể phát hiện mỏ vàng kia.”
Đạo Hoa cười tủm tỉm nói: “Sư phụ, bà bà, có công lao tìm mỏ vàng này, ta có thể sẽ làm huyện chủ.”
Cổ bà bà cũng cười đến híp cả mắt: “Đây là thứ ngươi nên có được.” Nói xong, vẫy vẫy tay với Đạo hoa, chờ nàng đến trước mặt, kéo tay nàng nói: “Ngươi nha, thế nhưng là giúp Hoàng thượng đại ân.”
Cổ Kiên cũng không tiếp tục xụ mặt, ánh mắt nhìn về phía đồ đệ hết sức nhu hòa.
Hắn biết, Hoàng đế cần gấp tìm được mỏ vàng, để giải quyết vấn đề kho trống rỗng cùng phương bắc bất ổn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT