Hoàng thượng cười cười: “Vốn tưởng rằng nha đầu kia chỉ tùy tiện nói, không ngờ nàng thật sự đi tìm, Tưởng gia, lão Bát cùng người của chúng ta tìm lâu như vậy cũng không phát hiện ra gì, nàng vừa đi đã tìm được, quả thật có mấy phần phúc khí.”
An công công cười tiếp lời: “Tìm được mỏ vàng chỉ là thứ yếu, có thể cơ duyên xảo hợp đụng phải Hoàng Thượng, đó mới là thiên đại vận khí!”
Hoàng thượng liếc An công công một cái, nghĩ đến lão mẫu bệnh tật cùng cữu cữu tuổi già ở Trung Châu xa xôi, nụ cười trên mặt dần dần thu liễm, một lát sau, đứng dậy từ trên giá sách sau lưng lấy ra một cái hộp bí mật, mở ra hộp bí mật, lấy ra bức họa trân quý ở bên trong.
Bức họa chính là bức họa mà lúc trước Tiêu Ngọc Dương vẽ cho Cổ bà bà, Cổ Kiên và Nhan lão thái thái.
Thấy Hoàng thượng nhìn bức họa trầm mặc, An công công và Ngụy Kỳ liếc nhau một cái, cũng không dám lên tiếng nữa.
Một lúc lâu sau, Hoàng thượng mới mở miệng: “Tưởng gia và lão Bát còn đang tìm mỏ vàng?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play