Ngô Kinh Nghĩa nhìn thoáng qua Đạo Hoa, thấy Cổ Kiên và Tiêu Ngọc Dương đều không có ý để nàng rời đi, liền mở miệng nói: “Chỗ mỏ vàng này của Ninh Môn phủ, Đoan Vương đã sớm phát hiện, vốn dĩ hắn muốn chiếm làm của riêng, một mình khai thác, đáng tiếc, người trong môn hạ đã tiết lộ tin tức ra ngoài.”
“Bây giờ Hoàng Thượng cùng Tưởng gia đều biết việc này, trong lòng Đoan Vương biết không có khả năng lại có được mỏ vàng, cho nên, hắn liền muốn đem mỏ vàng hiến cho Hoàng Thượng, mượn công lao này, trở lại triều đình.”
Nghe vậy, thần sắc Tiêu Ngọc Dương và Cổ Kiên đều thay đổi, Đạo Hoa đối với chuyện triều đình không biết, rất thức thời ngồi ngay ngắn ở một bên không mở miệng nói chuyện.
Ngô Kinh Nghĩa tiếp tục nói: “Bây giờ thế cục phương bắc bất ổn, chiến sự liên tiếp phát sinh, nhưng quốc khố lại không lấy ra được lương bổng, Đoan Vương thật muốn công khai hiến mỏ vàng lên, chẳng khác nào là giải quyết được vấn đề cấp bách của triều đình.”
“Lúc này, vây cánh của Đoan Vương nếu để cho Đoan Vương trở lại triều đình, Hoàng Thượng sẽ không tiện cự tuyệt.”
“Đoan Vương lòng lang dạ sói, vẫn luôn dòm ngó ngôi vị hoàng đế, những năm này cho dù là trông coi hoàng lăng, cũng không ít lần ngáng chân hoàng thượng, thật muốn cho hắn trở về triều đình, đây chính là họa của Đại Hạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT