Lời này vừa ra, trong lòng Đắc Phúc lập tức lộp bộp một cái, trong lòng hô to, hỏng bét!
Quả nhiên, Đạo Hoa vốn đã sinh lòng hối hận vừa nghe lời này, hỏa khí lập tức lại bốc lên, nhìn Tiêu Ngọc Dương cười lạnh nói: “Ngươi đã không tình nguyện như vậy, ngày sau đừng tới tìm ta.”
Nói xong, nàng quét đến đèn lưu ly trong tay Vương Mãn Nhi, cầm lấy, trực tiếp nhét vào trong tay Tiêu Ngọc Dương: “Đồ của ngươi cũng lấy đi, ta không thèm.”
Nhìn đèn lưu ly trong tay cùng với Đạo Hoa đang tức giận trừng mắt nhìn mình, trong lòng Tiêu Ngọc Dương vừa toát ra một tia lẽ thẳng khí hùng nhất thời dập tắt, có chút luống cuống nói: “Đồ đã đưa cho ngươi rồi, nào có đạo lý thu hồi.”
Nói xong, hắn lại nhét đèn lưu ly vào trong tay Đạo hoa.
Đạo hoa trực tiếp dịch chuyển thân thể, âm thanh lạnh lùng nói: “Những thứ mà người khác cũng có, ta, không, muốn! Ngươi mau lấy đi.”
Tiêu Ngọc Dương tiếp tục đưa: “Ta không lấy đi, ngươi thu hồi lại!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT