Đắc phúc lộ vẻ không đồng ý: “Mãn Nhi cô nương, lời này của ngươi ta không đồng ý, chủ tử đối với cử chỉ của Nhan cô nương có chút thân mật, đây không phải là bởi vì bọn họ từ nhỏ đã thân thiết sao.”
Vương Mãn Nhi: “Khi còn bé là khi còn bé, hiện tại cô nương lớn rồi, không được giống như trước đây. Đắc Phúc công công, điểm này ngươi nhất định phải nhắc nhở Tiểu vương gia, hắn trái lại không có gì, nhưng cô nương nhà ta còn phải có thanh danh đó.”
Đắc phúc trầm mặc, sau đó gật gật đầu: “Yên tâm đi, ta sẽ nhắc nhở chủ tử.”
Lúc này Vương Mãn Nhi mới không nói thêm nữa.
Một khoảng thời gian sau, đã đến Đào Hoa thôn.
Thuyền vừa cập bờ, Tiêu Ngọc Dương liền dẫn đầu lên bờ, sau đó xoay người muốn đưa tay đỡ Đạo hoa, ai ngờ, Đạo hoa liền đẩy lấy tay hắn, tự mình lên bờ, sau đó bước nhanh về phía Đào Hoa sơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play