Cổ Kiên thấy thần sắc hắn có chút vội vàng, mặt lộ vẻ bất mãn nói: “Dễ xúc động, đã bao lớn rồi, gặp phải chút chuyện liền hốt hoảng, tuyệt không ổn trọng, nam tử hán nên sụp đổ trước Thái Sơn mà mặt không đổi sắc.”
Cổ bà bà trừng mắt liếc Cổ Kiên một cái, lôi kéo Tiêu Ngọc Dương ngồi xuống, hỏi: “Có phải ngươi mâu thuẫn với Đạo hoa không?”
Tiêu Ngọc Dương có chút bực bội lắc đầu, vẻ mặt mê mang nói: “Ta không biết, sau Trung thu ta không gặp nàng nữa, mấy ngày nay ta đến Nhan gia, nàng đều tránh mặt ta, ta cũng không biết đắc tội nàng chỗ nào.”
Nghe vậy, Cổ bà bà và Cổ Kiên nhanh chóng liếc nhau một cái.
Tiêu Ngọc Dương nhìn về phía Cổ bà bà: “Bà bà, lần này con tới chính là tìm Đạo Hoa hỏi cho rõ, người mau nói cho con biết nàng ở nơi nào?”
Cổ bà bà: “Đạo hoa ngồi thuyền đã đi rồi, ngươi không đụng phải nàng sao?”
Tiêu Ngọc Dương "vụt" đứng lên, bối rối hành lễ với Cổ bà bà và Cổ Kiên: “Bà bà, Cổ sư phụ, ta đuổi theo Đạo Hoa, đợi lát nữa trở về bồi tội với các người.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT