Lúc mặc quần áo, một bên tay cầm từ trên giá áo rớt xuống.
Tiêu Ngọc Dương vội vàng khom người nhặt lên, nhìn khăn lụa trong tay, không khỏi nhớ tới khuôn mặt ngây thơ ngủ nghiêng trên thuyền gỗ nằm nghiêng của Đạo Hoa lúc Trung Thu, trong lòng nhất thời khẽ động, lớn tiếng phân phó: “Đắc phúc, chuẩn bị bút vẽ cho ta, ta muốn vẽ tranh.”
Đắc phúc nhắc nhở: “Đợi lát nữa Quách tổng đốc muốn kiểm tra võ nghệ của các tướng sĩ ở giáo trường, chủ tử không đi xem?”
Tiêu Ngọc Dương nói thẳng: “Trước chuẩn bị bút vẽ cho ta, ta vẽ xong lại đi.”
Nghe vậy, Đắc phúc đành phải xoay người đi chuẩn bị bút vẽ giấy những thứ này.
Chờ giấy vẽ trải xong, thuốc màu chuẩn bị xong, Tiêu Ngọc Dương liền bắt đầu vùi đầu vẽ tranh.
Đắc Phúc đứng ở một bên duỗi cổ nhìn, không bao lâu, liền nhìn thấy chủ tử mình lưu loát phác họa ra dung mạo Nhan cô nương, nhất thời vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT