Dưới ánh đèn chập chờn, Tiêu Ngọc Dương thất thần, trầm mặc trong chốc lát, khẽ cười nói: “Người khác tự nhiên là không có đãi ngộ này, nhưng đó không phải là phụ thân ngươi sao?”
Lời này bao hàm hàm nghĩa quá rõ ràng, khiến cho Đạo Hoa nghe mà có chút sững sờ.
Ngay khi nàng đang thất thần, Tiêu Ngọc Dương đột nhiên xích lại gần: “Mặt ngươi bị làm sao vậy?” Nói xong, cầm đèn lồng trong tay Đạo hoa cẩn thận soi chiếu.
“Sao lại có dấu đỏ?” Nói xong, đưa tay nhẹ nhàng sờ lên, “Đau không?”
Đạo Hoa quay đầu tránh đi tay Tiêu Ngọc Dương, cũng lui về sau một chút: “Chắc là vừa mới chơi đùa với Nguyên Dao, Tô tỷ tỷ, không cẩn thận lưu lại, không ngại.”
Tiêu Ngọc Dương nhíu mày: “Các ngươi chơi đùa cũng phải có chừng mực, dấu đỏ rõ ràng như vậy, có thể thấy được lúc ấy là dùng sức. Đổng cô nương khí lực rất lớn, ngày sau ngươi chú ý một chút, miễn cho chịu thiệt.”
Đạo Hoa giải thích: “Nguyên Dao các nàng không dùng sức, là da của ta mẫn cảm chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT