Cổ bà bà ngược lại là vẻ mặt tươi cười: “Mau vào nhà uống chén trà, nhìn ngươi nóng đến đầu đầy mồ hôi.”
Tiêu Ngọc Dương trực tiếp dùng ống tay áo lau mồ hôi, cười nói: “Bà bà, ta không nóng, vậy. Vậy bây giờ ta sẽ lắp Lưu Ly ngói và cửa sổ lưu ly cho các người.”
Nói xong, liền cùng Đắc Phúc làm.
Đợi đến khi Đạo Hoa thu dọn xong, Tiêu Ngọc Dương đã lên nóc nhà.
“Tiêu Ngọc Dương, ngươi còn biết làm ngói lưu ly và cửa sổ lưu ly cho sư phụ ta, coi như ngươi có tâm.”
Đạo Hoa đứng ở trong sân, cười nhìn Tiêu Ngọc Dương trên nóc nhà.
Tiêu Ngoc Dương quan sát Đạo hoa, nhìn lúm đồng tiền tươi cười rực rỡ trên má nàng, ánh mắt có chút dời không nổi: “Cổ sư phụ cũng dạy bảo ta võ nghệ, cũng coi như sư phụ ta, đây không phải là nên sao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT