Trước kia xây dựng xưởng Lưu Ly, hắn chỉ muốn chứng minh bản thân, cộng thêm kiếm chút bạc, nhưng hôm nay, sau khi nghe Cổ sư phó nói, hắn có ý tưởng mới, hắn muốn bắt đầu tích súc lực lượng của mình.
Đạo Hoa cười tươi: “Ta tin tưởng ngươi, ngươi nhất định có thể làm được.”
Nghe vậy, hai mắt Tiêu Ngọc Dương sáng lên, liếc mắt nhìn chằm chằm vào Đạo hoa.
Đạo hoa bị hắn nhìn không được tự nhiên, vội vàng tìm lời nói: “Cái kia. Xưởng Lưu Ly chế tạo ra nhóm lưu ly đầu tiên, ngươi phải giữ lại cho ta một phần.”
Tiêu Ngọc Dương cười nói: “Thiếu ai, cũng không có khả năng thiếu Nhan đại cô nương nha.”
Đạo Hoa cười cười: “Coi như ngươi thức thời.” Nói xong, nhìn sắc trời, “Đã đến trưa rồi, ngươi theo ta cùng về nhà ta ăn cơm đi.”
Tiêu Ngọc Dương lộ vẻ động tâm, nhưng rất nhanh lại lắc đầu cự tuyệt: “Lần này thì không, ta còn có chuyện khác, chờ lần sau đi, hai ngày này, Văn Khải bọn họ nhất định là muốn trở về tiễn đưa đại ca ngươi, đến lúc đó ta về cùng bọn họ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play