Đạo hoa: “Người khác có thể thêu, nhưng ta biết thêu hai mặt, đó chính là của ta, mau trả ta.”Tiêu Ngọc Dương xoay người chạy về phía sau, vừa chạy vừa nói: “Khăn của ngươi tại sao lại ở chỗ này của ta, ngươi thật sự nhìn lầm rồi.”
Đạo hoa đuổi theo: “Vậy ngươi đưa khăn cho ta xem, nếu thật không phải của ta, ta liền không cần.”
“Đây là khăn của ta, vì sao ta phải cho ngươi xem?”
“Tiêu Ngọc Dương, ngươi dừng lại cho ta.”
“Ngươi bảo ta dừng thì ta phải dừng, có bản lĩnh thì ngươi tự tới bắt ta đi.”
“Tiêu Ngọc Dương, ngươi đừng để người ta bắt được ngươi nha.”
“Nhan Di Nhất, nếu ngươi có thể bắt được ta, coi như ta phục ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play