Cha nàng là Bố Chính Sứ, là quan viên cao nhất một tỉnh, mẫu thân nàng cũng theo đó, vị trí ở giữa nên là mẫu thân nàng ngồi mới đúng, Tưởng phu nhân chẳng qua là tham chính phu nhân, ỷ vào thái hậu, thế của hoàng hậu, thế mà lại không đặt người ta vào mắt như thế.
Đáng ghét, đáng ghét!
Đạo Hoa vỗ vỗ tay Đổng Nguyên Dao: “Chúng ta nhanh xem thi đấu bên dưới đi, ngươi có biết thuyền rồng nào không? Chúng ta cố gắng ủng hộ cho nó.”
Đổng Nguyên Dao không chú ý tới chuyện của cha nương, vừa mới chuyển lực chú ý lên thuyền rồng bên dưới sông, ai ngờ lúc này trong đám người lại truyền đến xôn xao.
“Lần này là ai?”
Đạo Hoa tò mò quay đầu, lập tức thần sắc trì trệ.
Dưới sự hộ tống của một hộ vệ, Tiêu Ngọc Dương đầu đội ngọc quan, thân mặc trường bào màu chàm, tay cầm quạt xếp lững thững đi đến, trên khuôn mặt tuấn dật mang theo quý khí bẩm sinh, giơ tay nhấc chân, hiển lộ ngạo nghễ cùng kiêu ngạo của người hoàng gia không thể nghi ngờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play