Đạo Hoa khoát tay áo: “Không có gì phải tức giận, trước đó mọi người đều không biết nhau, cũng không hiểu biết nhau, lần này gặp mặt, nói chuyện được thì nói thêm vài câu, nói không được cũng đừng vì một số nguyên nhân lung tung rối loạn mà nhẫn nhịn, sớm buông tay, miễn cho khiến cho trong lòng mọi người đều không dễ chịu.”
Nói xong, lại cầm lên một khối bánh gạo nếp, cười như không cười nhìn về phía Phòng Lương Cát.
“Cũng giống như, có người thích ăn bánh gạo nếp này, nhưng người khác lại cứ cho hắn một đĩa bánh đậu, người nọ nếu quang minh lỗi lạc có đảm đương, nên giáp mặt nói rõ, đừng nhận bánh đậu, trong lòng lại còn nhớ bánh gạo nếp, đã chà đạp bánh đậu, lại cô phụ tâm ý người đưa bánh ngọt.”
“Ngươi nói đúng không, Phòng công tử?”
Phòng Lương Cát hít sâu một hơi, hôm nay coi như y đã lĩnh giáo được sự lợi hại của tiểu thư nhà quan lại. Một câu nói khách sáo này, không hiện sơn không lộ thủy, nhưng lại nói y xấu hổ vô cùng.
Lần trước, bởi vì hắn đi phố An Nhạc, vị biểu muội này cứ thế theo dõi hắn chạy tới hí lâu, còn đánh một trận ở trong hí lâu.
Hôm nay đụng phải một màn hắn cùng Tôn cô nương không hợp lễ nghi, trong lòng sợ là tức điên rồi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play