Lần này, Nhan Văn Khải cảm thấy có gì đó không đúng, nhìn muội muội nhà mình, lại liếc mắt nhìn Phòng Lương Cát vẻ mặt lúng túng, người này chọc tới nàng rồi?
Tiêu Ngọc Dương thấy bộ dáng tức giận của Đạo hoa, rũ mắt trầm ngâm một chút, cười hỏi: “Ta thấy ngươi vừa rồi vẫn luôn nhìn đình bên kia, chúng ta qua đó ngồi một chút?”
Đạo Hoa lập tức gật đầu: “Được, vừa nãy ta thấy Phòng công tử ăn điểm tâm ăn vui vẻ, ta cũng đi qua nếm thử.”
“Còn có ta.” Đổng Nguyên Dao nhận lời, “Ta cũng muốn nếm thử, là bánh ngọt gì đó không thể tự mình cầm, còn phải nhờ người khác đút ăn.”
Nghe hai người nói chuyện, thần sắc Tiêu Ngọc Dương và Đổng Nguyên Hiên đều giật giật, mà Phòng Lương Cát thì là vẻ mặt xấu hổ và hối hận.
Phòng Hạo cũng nhíu mày, mặt lộ vẻ không vui liếc mắt nhìn Phòng Lương Cát, cùng với Tôn Vĩnh Dật bên cạnh hắn.
“Hai người các ngươi ngược lại là một chút cũng không khách khí a!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play