“Ngươi nói cái gì? Sau này Lâm di nương không thể sinh con nữa sao?” Đạo Hoa khiếp sợ nhìn Vương Mãn Nhi.
Vương Mãn Nhi gật đầu: “Đại phu nói như vậy, nói cái gì mà đứa con này của Lâm di nương vốn sinh ra đã có chút gian nan, trong tháng còn ầm ĩ như vậy, không phải sao, là lưu lại mầm bệnh.”
Đạo hoa có chút thổn thức: “Chẳng lẽ người này bị trầm cảm rồi?”
“Chứng bệnh gì?” Vương Mãn Nhi nghi hoặc nhìn Đạo hoa.
Đạo Hoa khoát tay áo: “Một loại bệnh.”
Vương Mãn Nhi gật đầu, không hỏi nhiều, nàng biết cô nương nhà mình đang đọc sách thuốc: “Nhưng mà, ta lại cảm thấy đây là báo ứng của chính Lâm di nương.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT