Chu phủ.
Chu lão thái gia cũng đang chú ý chuyện hạt giống bị mất, sau khi biết Nhan gia giúp đỡ gom góp ra hơn hai vạn hạt giống lúa, cũng cảm thán một phen.
“Người này nha, vận khí đến, đó là ngăn cũng không nổi. Năm ngoái lúc vừa tới Hưng Châu, Nhan Trí Cao còn bị người của cả châu nha xa lánh bắt nạt, nhưng bây giờ. Ngay cả Tỉnh phủ Đỗ Tham Nghị cũng phải chủ động cúi đầu cầu hòa.”
Chu đại lão gia gật đầu, giọng điệu hơi chua chát: “Còn không phải sao.”
Chu lão thái gia liếc mắt nhìn hắn: “Nghe nói lần này Tiểu vương gia dẫn ba huynh đệ Nhan gia đi Chỉ Huy Sứ ti, vốn không gọi Thừa Nghiệp, là đại công tử nói một tiếng, lúc này mới đi theo.”
Chu đại lão gia không quá để ý: “Thừa Nghiệp học văn, đi Chỉ Huy Sứ ti cũng vô dụng, Tiểu vương gia không gọi hắn cũng bình thường.”
Chu lão thái gia thất vọng lắc đầu: “Đây là vấn đề hữu dụng vô dụng sao? Đây là vấn đề Tiểu vương gia có mang theo Thừa Nghiệp không, thôi, nói những thứ này ngươi cũng không hiểu.”
“Mặc kệ thế nào, Nhan gia vẫn luôn tốt hơn, còn chưa được bao lâu, chúng ta đã được không ít ích lợi.”
Khu vực giáp giới của tỉnh Trung Châu và tỉnh Biền Tây, khi Thẩm chỉ huy sứ áp tải lương thực tới, một đội tướng sĩ lập tức tiến lên đón.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play