Thầm buồn bực nói: “Nhưng ba người kia giả bộ ngất xỉu, dẫn chúng ta mắc mưu là thật! Ai sẽ rảnh không có việc gì làm, choáng váng gạt người chứ?”
Nhan Văn Tu im lặng một chút: “Ngươi cũng đừng lo lắng, hẳn là không có việc gì, ta đi qua hỏi một chút.”
“Chúng ta cũng đi hỏi một chút.” Nhan Văn Khải cũng kéo tay Nhan Văn Đào chạy.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều rời đi.
Chỉ còn lại ba người Đạo Hoa và Chu Tĩnh Uyển và Đổng Nguyên Dao.
“Quái lạ, nơi này có gì đó quái lạ!”
Đạo Hoa vuốt cằm, nhìn bóng lưng đoàn người Tiêu Ngọc Dương, vẻ mặt khẳng định nói.
“Có thể có cái gì cổ quái nha?” Chu Tĩnh Uyển vẻ mặt mơ hồ.
Thấy hai người còn muốn tiếp tục nghiên cứu thảo luận, Đổng Nguyên Dao vội vàng chuyển đề tài: “Nhan muội muội, nghe Tĩnh Uyển nói muội đang bán son môi, ta muốn mua một cây, cảm giác mang theo trên người rất tiện.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play