Nhưng bây giờ, lại chủ động nhường Nhan Di Nhất ngựa!
Thấy những người khác cười trộm, Đạo Hoa một chút cũng không cảm thấy xấu hổ, Hãn Huyết Bảo Mã của Tiêu Ngọc Dương xinh đẹp là xinh đẹp, nhưng so với mạng nhỏ, vậy không đáng giá nhắc tới.
“Không phải nói có ngựa con thích hợp chúng ta cưỡi sao?”
Tiêu Ngọc Dương phất phất tay, rất nhanh, đã có ba gã sai vặt dắt ba con ngựa con tới.
Một đen một trắng một đỏ, làn da mềm mại, bộ lông bóng loáng.
Hai mắt ba tiểu cô nương Đạo Hoa, Chu Tĩnh Uyển và Đổng Nguyên Dao cùng nhau sáng ngời.
Khác với loại ngựa lớn mà đám Tiêu Ngọc Dương cưỡi cao hơn các nàng một chút, ba con ngựa con chỉ cao khoảng một mét hai ba, nhìn qua vừa dịu dàng ngoan ngoãn lại xinh đẹp.
Sau khi gã sai vặt dắt ngựa tới, Tiêu Ngọc Dương cũng không nói để ba tiểu cô nương chọn lựa, trực tiếp dắt ngựa con màu đỏ thẫm cho Đạo hoa.
Đạo Hoa thấy Chu Tĩnh Uyển trực tiếp đánh về phía con ngựa non màu trắng, mà Đổng Nguyên Dao thì kéo dây cương của con ngựa non màu đen, lúc này mới cười nhận lấy dây cương trong tay Tiêu Ngọc Dương.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play