Có được một hạt giống Kinh Tủy Thảo, Đạo hoa đặc biệt cao hứng, trị an cổ đại cũng không phải an toàn như vậy, nhất là gia đình như bọn họ, quyền thế tranh đấu tránh không được, một cái không chú ý liền có thể bị liên lụy vào trong ám sát gì đó.
Có Kinh Tủy Thảo, nàng có thể chế ra Bát Mạch Đan, đến lúc đó nhi tử nhi nữ đều có thể luyện nội công.
Có công phu tự bảo vệ mình, đến lúc đó bọn nhỏ đi nơi nào cũng không cần nàng quan tâm.
Nhìn Đạo hoa mặt mày tươi cười cong cong, Tiêu Ngọc Dương cũng nhịn không được hỏi: “Lần này còn có thể trồng được không?”
So với lúc trước trả lời Sở Lãng lập lờ nước đôi, Đạo hoa lần này trả lời tràn đầy sức mạnh: “Đương nhiên, ta đã từng có kinh nghiệm, nhất định phải trồng ra.”
Nghe vậy, Tiêu Ngọc Dương cũng có thêm chút chờ mong, sau khi dùng Bát Mạch Đan đả thông kỳ kinh bát mạch, tu luyện nội công sẽ làm ít công to, hắn cũng hy vọng bọn nhỏ sẽ có chút công phu có thể tự bảo vệ mình.
Đạo Hoa cẩn thận thu hạt giống vào hà bao (thật ra là không gian), sau đó liền nói với Tiêu Ngọc Dương chuyện về Tây Lương: “Chúng ta lâu như vậy còn chưa trở về, sư phụ khẳng định sẽ lo lắng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT