Nhìn mẫu thân tránh mà không nói, Nhan Di Hoan trong lòng vừa thất vọng, lòng nguội lạnh, cười như không cười nói: “Mẫu thân, mẫu thân có biết tại sao không?”
Tôn thị "A" một tiếng, ngượng ngùng cười nói: “Chuyện bên ngoài, ta không hiểu.” Nói xong, thân thể còn nghiêng sang bên cạnh.
Nhan Di Hoan cười nhạo nói: “Mẫu thân không hiểu, con đến nói cho mẫu thân hiểu, đại tỷ phu chưởng quản Tây Lương, hắn có thể quyết định tất cả quan viên Tây Lương đi hay ở, trượng phu con bị điều đi, là đại tỷ phu làm.”
Tôn thị lần này không giả vờ được nữa, "Phanh" một cái buông chén trà xuống, tức giận nói: “Là Tiêu Ngọc Dương muốn điều Vưu Khai đi? Thật sự là quá đáng, hắn làm sao có thể làm như vậy?”
Khí thế rất đủ, nhưng một chút sức lực cũng không có. Đến nha hoàn ngoài cửa cũng có thể nghe ra bà đang phô trương thanh thế.
Nhan Di Hoan cứ như vậy yên lặng nhìn Tôn thị.
Sự tức giận giả vờ trên mặt Tôn thị không duy trì được bao lâu đã tiêu tán, có chút bối rối kéo tay Nhan Di Hoan: “Di Hoan, nương không nghĩ tới sẽ biến thành như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play