Rất nhanh, Đạo Hoa liền đi tới khách viện.
“Di Nhất, cuối cùng chúng ta cũng gặp được ngươi, nhị thẩm còn tưởng rằng sẽ không còn được gặp lại ngươi nữa chứ?”
Tôn thị dùng khăn che đầu, trên khăn còn có chút màu đỏ tươi thẩm thấu ra, nhìn thấy Đạo Hoa tới, bước nhanh đến kéo tay của nàng.
Trên tay Tôn thị còn có vết máu cùng vết bẩn, một phát bắt được, trên ống tay áo Đạo hoa liền xuất hiện vết bẩn.
Đạo Hoa không khỏi nhíu mày, thấy Tôn thị tinh thần cũng không tệ lắm, thương thế hẳn là không nặng, bất động thanh sắc đỡ người ngồi xuống, mới nhanh chóng rút tay về.
Sau đó lại nhìn thoáng qua Nhan Di Nhạc cúi đầu ngồi ở một bên, hình như nàng ta bị thương chân, có thể ngã xuống xe ngựa, vẻ mặt có chút chật vật, nhưng mà tinh thần cũng không tệ lắm.
Xác định hai người không có gì đáng ngại, Đạo Hoa mới mở miệng hỏi: “Nhị thẩm, sao lúc này các người lại đến Lương Đô? Mấy ngày nay tuyết rơi mỗi ngày, không thích hợp xuất hành, các người muốn tới thì cũng nên đợi tuyết ngừng rơi mới đúng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play