“Tứ muội muội, muội quên mục đích muội tới Tây Lương rồi sao? Sao ngươi không thể thu liễm tính tình của mình một chút?”
Nhan Di Nhạc cười lạnh: “Không có bọn họ, chẳng lẽ ta còn sống không được?”
Nghe nói như thế, Nhan Di Hoan cũng tức giận: “Ngươi đã có cốt khí như vậy, vậy vì sao còn muốn tới Tây Lương?”
Lời này làm cho Nhan Di Nhạc đau nhói, hốc mắt đỏ lên nhìn Nhan Di Hoan: “Nhị tỷ tỷ, ngay cả tỷ cũng xem thường muội rồi sao? Cũng muốn chà đạp ta như các nàng? Giống như ta tới, chính là ô uế cửa nhà các nàng vậy?”
Nhìn muội muội đỏ mắt, lại nghĩ đến nàng đầu tiên là mất con, sau lại hòa ly về nhà, Nhan Di Hoan liền thở dài: “Đại tẩu và đại tỷ tỷ vẫn rất quan tâm đến ngươi.”
Nhan Di Nhạc cười nhạo: “Quan tâm ta? Không, các nàng chỉ xem ta là trò cười mà thôi.”
Nhan Di Hoan giật giật môi, biết bây giờ căn bản không có cách nào khuyên nhủ muội muội, liền không nhiều lời nữa, nghĩ đến đứng trong sân cũng không phải chuyện tốt, liền trước tiên dẫn Tôn thị và Nhan Di Nhạc đi khách viện của mình, sau đó mới đi tìm Hàn Hân Nhiên bồi tội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT