Nghĩ đến sau khi đệ đệ muội muội sinh ra, mẫu thân đối với mình coi nhẹ, Đạo Tử càng cảm thấy ủy khuất, hốc mắt nhịn không được đỏ lên.
Nhìn thấy con trai đỏ mắt, Đạo Tử bớt giận, nhưng vẫn mặt lạnh nói: “Ngươi còn khóc, ngươi biết hôm nay mình làm sai chuyện gì rồi không?”
Đạo Tử trong lòng biết mình làm sai, nhưng thấy Đạo Hoa mắng hắn như vậy, nhất thời nổi lên ý phản nghịch: “Ta chỉ là xuống sông bơi lội thôi, người khác xuống được, tại sao ta không được, ta không sai!”
Lời này xem như đốt cháy điểm lửa của Đạo Hoa: “Phạm sai còn không nhận sai, ngươi thật đúng là con trai ta dạy tốt!”
Đạo Tử vừa nghe lời này, cho rằng Đạo Hoa không cần hắn nữa, lập tức khóc: “Ta biết ngay mà, sau khi có đệ đệ muội muội, mẫu thân sẽ không muốn ta nữa, ta về sau cũng không thích mẫu thân nữa!”
Nói xong, dùng sức hất Đông Ly ra, khóc lóc chạy đi.
Đạo Hoa bị Đạo Tử nói đến ngây người ra, sau đó vội vàng bảo Đông Ly bế người lên xe ngựa, bản thân cũng cất bước đi theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT