Đạo Tử rất cẩn thận với đồ đạc của mình. Từ khi còn rất nhỏ, cậu đã biết dọn dẹp đồ đạc của mình. Đạo Hoa, sau khi thấy điều này, đã vô tình hay cố ý bồi dưỡng năng lực trình bày và sắp xếp của cậu.
Bây giờ, dù người còn chưa lớn, nhưng cậu đã có thể chỉnh lý tốt vật phẩm của mình. Phòng đồ chơi của cậu vẫn luôn là cậu thu dọn, bọn nha hoàn đều không được phép vào.
Vừa rồi Đạo Tử tự giới thiệu, mọi người còn chưa hoàn hồn, lại nhìn thấy cậu lấy ra những thứ "kỳ lạ" kia. Người trong phòng học, bao gồm cả phu tử, lực chú ý đều đặt ở trên người cậu, đều yên lặng nhìn chăm chú nhất cử nhất động của cậu.
Chờ Đạo Tử sắp xếp xong, vừa ngẩng đầu, cậu phát hiện tất cả mọi người đang nhìn mình. Lập tức, cậu nhếch miệng cười cười.
Nương nói, tiểu bằng hữu thích cười nhất được người ta thích, cậu muốn cười nhiều!
Phu tử và các học viên khác: Người này nhìn qua có vẻ hơi ngốc?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play