“Lão bất tử Phụ Quốc Công kia, không ở lại thành Cam Châu dưỡng lão cho tốt, chạy tới bên này xử lý làm gì?”
“Còn có Tiêu thế tử phi, một phụ nhân, lại chạy đến quân doanh toàn là nam nhân, nàng đây là muốn hồng hạnh xuất tường sao?”
Ngụy Hồng Tài thở hổn hển mắng một trận, lợi dụng lúc tinh thần còn tốt, vội vàng hồi âm cho Yết Lợi Khang Đạt, bảo gã chờ một chút.
Nếu là trước kia, Ngụy Hồng Tài tuyệt đối sẽ không để lại dấu vết của mình, nhưng ông ta bị bệnh hơn nửa tháng, cả người đều choáng váng, nào còn nghĩ được nhiều như vậy, chỉ lo trấn an Yết Lợi Khang Đạt.
Chưa viết xong, Ngụy Hồng Tài đã cảm thấy đầu óc càng lúc càng nặng, cắn răng viết xong, vội vàng giao thư cho người hầu trong doanh trướng, ngay cả người đưa tin là ai cũng không kịp phân phó, đã bất tỉnh.
Bên kia, sau khi Đạo Hoa và Cổ Kiên đến quân trấn, cũng không làm gì, họ ở lại đây, mục đích chính là để uy hiếp Ngụy Hồng Tài.
Hai người không ngốc đến mức đi khiêu khích Ngụy Hồng Tài, nhỡ đâu tên kia thật sự không muốn mạng mà động thủ với họ, vậy thì được không bù mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play