Các quan viên theo thứ tự ngồi xuống trong phòng ăn, rất nhanh, liền nhìn thấy các nha hoàn bưng từng mâm từng món rau quả tiến vào.
Mùa đông ở Cam Châu vệ thực sự quá lạnh, đồ ăn vừa ra khỏi nồi rất nhanh sẽ nguội, Đạo Hoa dứt khoát hoặc là không làm, đã làm thì phải làm cho đáng, trực tiếp dùng lẩu để chiêu đãi các quan viên vệ sở, như vậy vừa đơn giản thuận tiện, lại không cần lo lắng vấn đề đồ ăn nguội.
Nhìn rau quả màu xanh trên bàn, không ít quan viên lộ vẻ kinh ngạc.
Ở Cam Châu vệ, mùa đông muốn ăn được rau quả tươi thật sự quá khó khăn.
Không nghĩ tới Tiêu đại nhân lại coi trọng họ như vậy, những rau dưa này nhất định là Tiêu phủ vận chuyển từ bên ngoài tới?
Phạm Thống là một người thích ăn, nhìn rau trên bàn còn đang không ngừng bày lên trên, vội vàng nói: “Tiêu đại nhân, ngươi thật sự quá tốn kém, chúng ta tùy tiện ăn một chút là được rồi.”
Tiêu Ngọc Dương cũng biết rau quả tươi trân quý ở Tây Lương, cười nói: “Ta đến Cam Châu vệ đã được một năm, vì bận việc công, vẫn chưa mời mọi người ăn cơm, đây là lần đầu tiên mời mọi người đến phủ, sao có thể tùy tiện?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT