Thấy vậy, Hạ Kiến Nhân tức giận đến không kìm được, xoay người trở về gian phòng làm việc, cầm bút viết thư cho Ngụy Hồng Tài, báo cáo chuyện Cam Châu Vệ năm nay bội thu.
Xế chiều hôm đó, thư của Hạ Kiến Nhân liền xuất hiện trên bàn Tiêu Ngọc Dương.
Tiêu Ngọc Dương nhìn thư cười lạnh một tiếng: “Ăn cây táo rào cây sung.”
Đắc phúc đứng ở một bên lắc đầu, vị Hạ đại nhân kia thật đúng là đủ ngu xuẩn, lại chủ động đưa chứng cứ đến trong tay chủ tử, có bức thư này, ngày sau chủ tử an bài cho hắn tội danh tiết lộ cơ mật cũng có thể.
Thật ra không cần Hạ Kiến Nhân cố ý viết thư báo cho biết, chỉ dựa vào dân chúng truyền miệng, chuyện thu hoạch hậu hĩnh bên Cam Châu vệ liền không giấu được.
Kim Uy Vệ, Chu Kiến Trung cười tiễn Chỉ huy sứ Kiến Châu vệ đến tìm hiểu tin tức xong, liền xoay người đi nhà kho, nhìn lương chủng sản lượng cao cất giữ trong nhà kho, trong lòng hắn đặc biệt an tâm và thỏa mãn.
Năm sau, Kim Uy Vệ cũng có thể thu hoạch bội thu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT