Tần Tiểu Lục gật đầu: “Đa tạ lão đệ, hiện tại ta chỉ muốn ngủ một giấc.”
Trong khoảng thời gian này, lòng hắn vẫn luôn căng thẳng, không phải lo lắng gặp phải thổ phỉ, chỉ sợ không thể kịp thời đưa lương thực đến, cũng chưa ngủ qua một giấc, hôm nay đến Cam Châu vệ, vừa thả lỏng, thật sự là toàn thân mỏi mệt.
“Vất vả cho ngươi rồi.”
Đạo hoa gặp Tần Tiểu Lục ngày thứ hai sau khi lương thực đến.
Nghỉ ngơi một đêm, tinh thần Tần Tiểu Lục cũng không tệ lắm, cười nói: “Không chậm trễ việc cô gia và cô nương là tốt rồi, lần này đưa lương thực đúng là mệt mỏi một chút, chủ yếu là đường đi bên Tây Lương quá khó khăn, dịch trạm xây cũng không nhiều, lương đội thường xuyên đi đường ban đêm. Cộng thêm bên này có không ít thổ phỉ, dọc theo đường đi, thần kinh của mọi người đều căng thẳng.”
Hắn không khuếch đại sự thật, cũng không cố ý giấu diếm cái gì.
Cô nương và cô gia ở Tây Lương không biết bao nhiêu năm, ngày sau chuyện đưa lương thực khẳng định còn có thể, có một số việc nói rõ ràng, nếu không may xảy ra chuyện, cũng sẽ không trách bọn họ làm việc bất lực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play