Đạo hoa và Tiêu Ngọc Dương đều biết Cổ Kiên không thích kinh thành, đối với việc này cũng không ngăn cản.
Hoàng thượng cũng khuyên mấy lần, đáng tiếc Cổ Kiên không hề động đậy.
Bình thân vương nhìn Cổ Kiên bao lớn bao nhỏ thu dọn, trong lòng cũng có chút rục rịch, đáng tiếc, hắn biết thân là Thân vương mình không thể tùy tiện rời kinh.
Thái hậu dừng linh nửa tháng, liền đưa đi hoàng lăng an táng.
Lúc này đã là giữa tháng mười, vì thời gian gấp gáp, ngày thứ hai sau khi thái hậu hạ táng, buổi sáng Đạo Hoa cùng Tiêu Ngọc Dương đi Định Quốc công phủ chào từ biệt, ăn cơm trưa xong, lại đi Nhan gia tạm biệt.
Lúc từ Định quốc công phủ đi ra, Tiêu Ngọc Dương nhìn Quách Nhược Mai mắt chứa đầy lo lắng cùng không nỡ, do dự một chút, vẫn thấp giọng giải thích một chút: “Hoàng bá phụ có lòng chỉnh đốn và cải cách Tây Lương, lần này con đi qua, bên ngoài là bị giáng chức, thực tế quyền lực trong tay không nhỏ, người không cần lo lắng quá mức cho con.”
Quách Nhược Mai không nghĩ tới Tiêu Ngọc Dương sẽ nói những lời này với nàng, thần sắc có chút kích động: “Tây Lương lạnh lẽo, ngươi và Di Nhất phải chú ý thân thể, có chuyện gì ta có thể giúp được, nhất định viết thư nói cho ta biết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT