Tiêu Ngọc Dương nhíu mày: “Nếu như là Vạn gia, bọn họ là làm sao vận chuyển ra cửa thành?”
Đạo Hoa nhắc nhở: “Ngươi đừng quên, Tiêu Ngọc Trì có Vệ Quốc Công phủ hỗ trợ, mà La Hồng Hạo lại là chỉ huy sứ kinh vệ, giúp đỡ vận chuyển ít đồ hẳn là không khó khăn chứ?”
Tiêu Ngọc Dương lắc đầu phủ quyết: “La Hồng Hạo là chỉ huy sứ kinh vệ không sai, vận chuyển một hai xe còn có thể, nhưng phải vận chuyển số lượng mấy chiếc thuyền, muốn không bị người phát hiện chút nào là không thể nào. Còn nữa, trong khoảng thời gian này, người của ta vẫn luôn nhìn chằm chằm La Hồng Hạo, cũng không phát hiện hắn có gì khác thường.”
Đạo hoa: “Ám đạo?”
Tiêu Ngọc Dương lại lắc đầu: “Vạn gia năm đó bị khám nhà diệt tộc, tòa nhà cũng đã bị Tưởng gia lật tung lên trời, nếu thật có ám đạo, lấy thủ đoạn thừa ân công, không có khả năng không biết.”
Đạo hoa hết cách: “Những vàng bạc châu báu kia dù sao cũng phải có một xuất xứ chứ, không phải Vạn gia lưu lại, còn có thể là từ đâu tới đây?”
Tiêu Ngọc Dương: “Việc này quá lớn, sáng sớm ngày mai ta sẽ tiến cung nói cho Hoàng bá phụ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT