Trưởng công chúa Huệ Giai nghe xong, nhịn không được cười ra tiếng, sau đó cười mắng: “Tức phụ Ngọc Dương, miệng ngươi thật sự rất lanh lợi!” Nói xong, nhìn quanh một chút, cười nói.
“Những người chúng ta, chẳng lẽ cứ như vậy không rõ thị phi, sự tình còn chưa làm rõ, đã lung tung chụp mũ người ta? Ngươi nha, chẳng lẽ cho là chúng ta đều là già hồ đồ?”
Phu nhân đang ngồi cũng đều cười phụ họa.
Mã Vương phi là phù chính không giả, Tiêu Ngọc Thần bây giờ danh nghĩa cũng đúng là trưởng tử Bình Thân Vương phủ, nhưng hai người cũng chỉ là trên danh phận nghe êm tai một chút, so sánh với Tiêu Ngọc Dương tay nắm quyền cao, phàm là người có chút đầu óc đều biết nên chọn lựa như thế nào.
Đạo Hoa lập tức cười cười, tự vả vào miệng mình một cái: “Là ta nói sai, nên đánh, các vị phu nhân ngàn vạn lần nể ta còn trẻ, chớ chấp nhặt với ta.”
Nhìn Đạo hoa mấy câu nói đã hòa thành một mảnh với mọi người, Mã Vương phi rất nghẹn trong lòng, nhìn lướt qua Mã gia bàng chi cô nương anh trai và chị dâu đưa tới, ho khan vài tiếng, kéo lực chú ý của mọi người về trên người mình, sau đó mới nói:
“Tức phụ Ngọc Dương, thời gian ngươi gả vào vương phủ cũng đã không ngắn, làm sao bụng này một chút động tĩnh cũng không có đây?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT