Đạo hoa thực sự không có cách nào nặn ra nước mắt, chỉ có thể cúi đầu nói: “Phụ vương, năm nay là sau khi Tiêu Ngọc Dương chuyển về kinh thành, lần đầu tiên về nhà ăn tết, cũng là năm mới đầu tiên con gả vào cửa, Vương Phi và đại ca làm khó dễ như thế, Tưởng trắc phi lại ở một bên châm ngòi thổi gió, là muốn đuổi Tiêu Ngọc Dương cùng con rời khỏi vương phủ sao?”
Bình thân vương nghe lời này, không khỏi nhớ tới Hoàng Thượng nói mẫu tử Mã thị dã tâm lớn, nhìn hai mẹ con quỳ trên mặt đất, trong lòng lại có chút không kiên nhẫn cùng căm tức.
Tiêu Ngọc Dương đã hết kiên nhẫn, cũng không muốn nhìn thấy Đạo Hoa nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, giờ phút này hắn đã không muốn ở lại ăn cơm đoàn viên gì nữa, đứng dậy kéo Đạo hoa lên muốn rời đi.
Đạo Hoa vội vàng giữ chặt hắn, nếu cứ như vậy mà đi, có thể như ý mẹ con Mã thị: “Tướng công, ta muốn ăn cơm đoàn viên với phụ vương.”
Nói xong, quay đầu nhìn về phía Bình Thân Vương.
“Phụ vương, nếu Vương phi và đại ca không chào đón chúng con, hay là người theo chúng con cùng đi Bình Hi Đường ăn cơm đi.” Nói xong, dừng một chút, “Con tự mình xuống bếp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play