Đối với danh trưởng tử vương phủ thời thời khắc khắc đều treo ở bên miệng, Tiêu Ngọc Thần cho rằng mình tôn quý bất phàm, để hắn đi chăn ngựa, không thể nghi ngờ là một chuyện cực kỳ nhục nhã, hẳn là sẽ để cho hắn cả đời khó quên.
Đạo Hoa nghe xong, nhịn không được vui vẻ: “Ngươi là muốn Tiêu Ngọc Thần đi làm Bật Mã Ôn?” Nói xong, vỗ tay một cái, “Chủ ý này rất hay, nhưng mà phụ vương ngươi có thể đồng ý không?”
Tiêu Ngọc Dương: “Hoàng bá phụ ra lệnh, phụ vương ta không đồng ý cũng không được. Được rồi, không nói chuyện này nữa. Hôm nay khi ta tới, Văn Đào hỏi ta, khi nào ngươi trở về?”
Đạo Hoa cười nói: “Tam ca thành thân, tất nhiên là ta phải về sớm mấy ngày.”
Vào lúc ban đêm, Ung lão Vương gia lưu lại Tứ Quý sơn trang dùng cơm tối.
Sắc mặt của Đạo Hoa và Tiêu Ngọc Dương vẫn như thường, cũng không hỏi gì.
Từ đó về sau, phàm là Ung lão Vương gia đến thôn trang ở Thang Dục Sơn, đều sẽ đến Tứ Quý Sơn Trang tìm Cổ Kiên nói chuyện phiếm uống trà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT