Trong cung yến, Hoàng Thượng thấy Tưởng Cảnh Huy và hoàng thất Tây Liêu, quan viên hoà mình, lo lắng Tưởng gia và hoàng thất Tây Liêu lén lút can thiệp vào, liền phái Tiêu Ngọc Dương cùng phụ trách công tác tiếp đãi sứ đoàn Tây Liêu.
Ngày thứ hai, Nhị vương gia, Đại hoàng tử và Thất công chúa Tây Liêu đều khẩn cấp đưa ra ý muốn nhìn kinh đô phồn hoa náo nhiệt của Đại Hạ.
“Ngọc Dương, Nhị vương gia Tây Liêu và Đại hoàng tử muốn đi xem chuồng ngựa của chúng ta, ta dẫn bọn họ đi, về phần Thất công chúa liền làm phiền ngươi phụ trách!” Tưởng Cảnh Huy cười nói với Tiêu Ngọc Dương.
Tiêu Ngọc Dương nhàn nhạt nhìn hắn một cái: “Một công chúa ngoại bang mà thôi, làm sao cần ta tự mình tiếp khách, lập tức phái mấy người đi theo là được. Nói xong, không đợi Tưởng Cảnh Huy phản bác, lại nói, “Ta và các ngươi cùng đi chuồng ngựa.”
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Tưởng Cảnh Huy trở nên gượng ép: “Ngọc Dương đây là đối với ta không yên lòng?”
Tiêu Ngọc Dương nhìn Tưởng Cảnh Huy, cười như không cười nói: “Vì sao ngươi lại nghĩ như vậy, ta chỉ là muốn làm tốt công việc mà Hoàng bá phụ giao cho mà thôi.” Nói xong, giống như không hiểu, “Ngươi có cái gì khiến ta không yên lòng?”
Tưởng Cảnh Huy không nói lời nào: “Vậy cùng nhau đi đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play