Đúng lúc này, một trận gió nhẹ lướt qua, Đạo hoa ngửi thấy được các loại hương hoa trong hoa viên, cười nói với Bình Thân vương: “Vương gia, hoa trong Bách Hoa viên này của ngài nở thật là tốt.”
Bình Thân Vương đắc ý hất cằm: “Không phải bản vương khoác lác, khắp kinh thành, ngoại trừ ngự hoa viên hoàng cung, không có hoa ở đâu có thể hơn chỗ bản vương.”
Giống như ngày thường, chỉ cần Bình Thân Vương nói lời này, lập tức sẽ được người xung quanh khen tặng cùng thổi phồng, nhưng lần này, ông phát hiện con dâu tương lai đang bĩu môi, nhất thời không vui hỏi: “Thế nào, ngươi thấy có hoa nở tốt hơn bản vương sao?”
Đạo Hoa vội vàng gật đầu: “Gặp rồi nha, trong thôn trang ta trồng hoa nở tốt hơn so với ngài.”
Cuối cùng Tiêu Ngọc Thần tìm được cơ hội chen vào, hơi trào phúng nhìn Đạo Hoa: “Thăng Bình huyện chủ, hoa có thể để cho phụ vương ta trồng ở Bách Hoa Viên đều là các loại hoa nổi tiếng, ngươi tuyệt đối đừng lấy hoa dại, tạp hoa để so sánh.”
Đạo Hoa thấy mặt Tiêu Ngọc Dương lạnh, vội vàng kéo ống tay áo của hắn, lắc đầu với hắn, cũng không để ý tới Tiêu Ngọc Thần, cười nhìn về phía Bình Thân Vương: “Vương gia, ngài biết tiệm rau quả bốn mùa chứ?”
Bình Thân Vương gật đầu: “Biết chứ, cửa hàng kia bán rau quả quả thật không tệ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT