Edit: Thư Quân.
Giữa chừng, hai người nói chuyện với nhau, Từ Chi còn đang nghịch tóc cậu.
“Ngày hôm qua em cũng không suy nghĩ nhiều, nhìn thấy mẹ anh gặp mặt bố em, em không kịp nghĩ gì hết.”
“Lúc ấy quan trọng là ở bố em, thật ra mẹ anh là ai không quan trọng.” Hiếm có lúc cậu buông thả một hồi, đáy mắt như bốc khói, ánh mắt cũng không an phận, động tác tự nhiên không biết chừng mực, không còn lại vẻ ngây thơ kiềm chế của trước đây.
Từ Chi nghĩ thấy cũng phải, dưới tác động quá lớn, con người rất dễ bị trọng điểm làm cho mê muội, nhỏ giọng nói: “Nghỉ hè anh đã biết chuyện của mẹ anh rồi sao? Nên khi đó anh tới muộn một tháng là vì chuyện của bà?”
“Ừ, lúc đó gia đình rất lộn xộn, Trần Kế Thân không chịu ly hôn, mẹ anh….” Cậu dừng lại, “Dùng cách tự sát để uy hiếp ông đấy, Trần Kế Thân rất sợ, ông ấy là người mê tín, không thể nhìn thấy máu. Lúc gọi điện thoại cho anh thì mẹ anh đã có mấy vết thương trên cổ tay, tưởng chừng như sắp chết tới nơi. Lúc ấy anh rất sợ, nếu như mẹ anh thật sự chết đi, có lẽ cuộc đời của anh sẽ kết thúc, bởi vì bà ấy làm vậy là vì anh.”
Vốn dĩ Từ Chi ngạc nhiên kêu “a” một tiếng, nhưng lại không ngờ đến tình trạng của hai người, âm thanh tự nhiên thay đổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play