Edit, Beta: Thư Quân.
Từ Chi đi đưa thẻ cơm cho Từ Quang Tễ, lúc sáng đi ra ngoài ông đã để quên trên bàn ăn, gọi điện thoại bảo Từ Chi đưa tới. Nhưng cô không ngờ vừa mới đi tới hành lang cửa phòng khám thì đã nghe thấy tiếng ông lảm nhảm không ngừng.
Ngay cả cô cũng không nhớ mình nói lời này lúc nào. Cùng lắm là thấy ông uống rượu một mình rầu rĩ không vui, cô liền uống mất hai ngụm rượu ngũ lương của ông, không chịu nổi tác dụng chậm của rượu rồi nói: “Bố à, hình như con có một chút không nỡ bỏ cậu ấy.”
“Lần đầu tiên con yêu đương, bố hiểu mà, khó tránh khỏi sẽ sâu đậm một chút.” Từ Quang Tễ cũng lấy lại tỉnh táo, sau đó bình tĩnh an ủi cô với vẻ thoải mái, “Niếp Niếp, thực ra hầu hết cuộc đời sẽ không trải qua sóng gió gì to lớn, càng không phải là đạp gió rẽ sóng, mà là từng chút từng chút gặp thất bại và trắc trở, rồi mới lưu luyến từ từ trưởng thành.”
Ông còn nói, cuộc sống chưa bao giờ có hoa nở khắp nơi, khắp chốn có chim hót hương hoa. Chẳng qua chỉ là một chùm hoa thơm, một mạt cỏ thơm ngát, một mặt trời nóng bỏng, cộng thêm một chút nước mưa dễ chịu, đây chính là cuộc sống. Mưa luôn sẽ tới, và trời cũng sẽ nắng.
….
Cho nên lúc này ông đang nói gì với Trần Lộ Chu?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play