Tiếp theo đây chính là việc phải xác nhận xem Chu Ngọc Long có liên quan đến cái chết của Nghê Thắng hay không.
Lúc gặp mặt Chu Ngọc Long, Hạ Ninh thực sự có hơi kinh ngạc một chút. Bởi vì ban đầu cô cứ nghĩ một người kinh doanh như Chu Ngọc Long, lại còn có những hoạt động mờ ám đến như vậy, hẳn phải là một người đàn ông trung niên đã phát tướng, mặt mày lúc nào cũng bóng nhẫy, thậm chí thần thái cử chỉ còn có phần nào đó trơn tru, gian xảo và dung tục. Nào ngờ đâu, thực tế hình tượng của Chu Ngọc Long lại hoàn toàn khác hẳn với những suy đoán của cô. Mặc dù xét theo thông tin cá nhân thì Chu Ngọc Long năm nay cũng đã tròn bốn mươi tuổi rồi, thế nhưng thực tế trông lão ta lại chỉ như mới ba mươi lăm, ba mươi sáu tuổi, khá là trẻ trung. Vóc dáng cũng được giữ gìn rất tốt, không những không hề có bụng bia, mà ngược lại còn có vẻ hơi thanh mảnh nữa là đằng khác. Cách ăn mặc cũng thiên về cái hướng trưởng thành và trí thức. Dù đã bị đưa đến sở cảnh sát, nhưng chiếc áo sơ mi trên người ông ta vẫn còn rất chỉnh tề, không hề thấy một chút lôi thôi nào, thậm chí trên sống mũi còn có đeo một cặp kính trông rất nho nhã, nhìn giống hệt như một nhân viên công chức nhà nước, hoặc là một giáo viên trung học lịch sự, nho nhã vậy.
Trước đó, ông ta cũng đã bị đội đồng nghiệp khác thẩm vấn về những hoạt động mờ ám đang diễn ra trong các cơ sở kinh doanh của mình rồi. Bây giờ lại được đổi sang hai người khác đến, cho nên Chu Ngọc Long dường như cũng có chút ngơ ngác, cứ thế ngồi đó lặng lẽ quan sát Hạ Ninh và Thang Lực và chờ đợi bọn họ chủ động mở lời nói chuyện với mình.
Sau khi Hạ Ninh và Thang Lực đã ngồi xuống, bọn họ cũng đưa mắt quan sát Chu Ngọc Long một lượt, rồi Thang Lực mới mở lời hỏi ông ta: "Ông có quen một người tên là Nghê Thắng không?"
"Quen." Chu Ngọc Long trả lời rất dứt khoát và không hề có chút do dự nào: "Cậu ta trước đây từng làm việc cho tôi."
"Vậy ông nói cụ thể xem cậu ta làm việc gì cho ông?" Thang Lực ra hiệu cho ông ta.
"Thay tôi tiếp cận những cô gái trẻ mà cậu ta cảm thấy có thể sẽ bằng lòng đến chỗ của tôi làm việc, giúp tôi kiếm thêm một chút tiền." Giọng nói của Chu Ngọc Long không hề lớn, tốc độ nói cũng không hề nhanh mà lại rất từ tốn, và giọng điệu cũng rất ôn hòa. Ông ta nhìn Hạ Ninh, rồi khẽ mỉm cười với họ, sau đó mới nói tiếp: "Những chuyện kia của tôi trước đó cũng đã nói rõ gần hết với những người khác cả rồi. Bây giờ lại có phụ nữ ở đây, cho nên tôi sẽ không nói quá cụ thể thêm nữa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT