Hạ Ninh không khỏi cảm thán đúng là cha mẹ sinh con trời sinh tính. Mặc dù nói rằng phàm là con người thì ai cũng có lòng riêng, nhưng có thể mặt dày mày dạn, lòng dạ sắt đá đến mức như Lâu Tiểu Cầm thì quả thực cũng không nhiều lắm. Nói một cách dễ nghe thì có thể gọi là nhanh gọn dứt khoát, còn nói khó nghe thì có thể gọi là tuyệt tình tuyệt nghĩa, chỉ tùy thuộc vào cách bạn muốn nhìn nhận mà thôi.
Một lúc lâu sau, điện thoại của Hạ Ninh vẫn im phăng phắc. Cô hơi sốt ruột và không khỏi cảm thấy lo lắng không biết có phải là Lâu Tiểu Cầm hoàn toàn không muốn để ý đến bọn họ hay không, sau khi cúp máy xong biết đâu lại lăn ra ngủ tiếp, thế là cô lại gọi thêm một cuộc nữa để thúc giục, kết quả là máy của Lâu Tiểu Cầm lại báo bận đang trong cuộc gọi.
"Cái cô Lâu Tiểu Cầm này cũng quá đáng thật." Sau khi Hạ Ninh cúp máy liền khẽ nhíu mày, hiển nhiên cô tỏ ra vô cùng khó chịu với thái độ đùn đẩy thoái thác này của Lâu Tiểu Cầm:: "Chúng ta không nói đến chuyện dù gì cũng là bạn trai cũ, hay việc phối hợp điều tra với cảnh sát là cao thượng thế nào, đó đều là lời sáo rỗng. Vấn đề đơn giản nhất là, rõ ràng em đã gọi điện thoại tìm cô ta trước, nhờ cô ta giúp chúng ta tra thông tin tài khoản của Nghê Thắng, cô ta cũng đã đồng ý rồi, vậy mà vừa quay đi đã lại lo chuyện khác, chẳng lẽ cô ta không biết phân biệt trước sau gì cả sao?"
"Không sao đâu, cứ đợi đã, nếu cô ta thực sự trốn tránh chúng ta thì chúng ta sẽ trực tiếp đến tìm cô ta." Thang Lực vẫn giữ được bình tĩnh như thường lệ. Hạ Ninh tuy thông minh, năng lực cũng không tồi, nhưng kinh nghiệm làm việc tương đối vẫn chưa phong phú bằng. Kiểu người làm bộ làm tịch không muốn hợp tác tử tế như Lâu Tiểu Cầm, Thang Lực cũng đã gặp rất nhiều lần trong quá trình công tác trước đây, nên cũng chẳng có gì lạ cả. Tình huống này đại khái có thể chia thành ba nguyên nhân: thứ nhất là sợ phiền phức nên không muốn hỗ trợ điều tra; thứ hai là mối quan hệ với người chết tương đối nhạy cảm và đặc biệt nên mới muốn né tránh điều tra; thứ ba là vì chột dạ nên sợ hãi việc điều tra. Nếu là hai trường hợp đầu thì chỉ cần làm công tác tư tưởng là được, nhưng nếu là nguyên nhân cuối cùng, thì đó không phải là chuyện đối phương muốn tránh là tránh được.
Khi hai người sắp về đến sở cảnh sát thì cuối cùng điện thoại của Hạ Ninh cũng reo lên, nhưng không phải là cuộc gọi đến, mà là một tin nhắn do Lâu Tiểu Cầm gửi đến. Sau khi mở tin nhắn ra thì liền thấy bên trong là một dãy số và một câu nói. Dãy số đó không cần đoán cũng biết, chắc chắn là số tài khoản của Nghê Thắng.
"Việc của mình thì tự mình làm, đừng có chuyện gì cũng gây phiền phức cho người khác." Hạ Ninh đọc câu nói phía sau lên và lập tức nhíu chặt mày: "Cái cô Lâu Tiểu Cầm này đúng là biết cách làm thế nào để khiến mình càng thêm đáng ghét mà!"
"Sức chịu đựng của em hẳn là phải tốt hơn thế chứ, dù sao thì em cũng từng gặp người đáng ghét hơn thế nhiều rồi mà." Không biết có phải vì có thu hoạch nên tâm trạng của Thang Lực đang tốt, hay là vì mối quan hệ giữa hai người đã thay đổi nên trong lòng thầm vui mừng, nên anh lại hiếm khi chủ động trêu chọc một câu và nói đùa với Hạ Ninh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT