Vì Dụ Miên thường ngày vẫn tiếp tục làm việc, sinh hoạt và thói quen ở nhà suốt ngày chẳng khác gì kiếp trước, chỉ loanh quanh giữa bể cá và thư phòng, gần như không giao tiếp nhiều với thế giới bên ngoài.
Vì thế, mặc dù biết hai cuốn sách của mình có thành tích tốt, được bàn tán rôm rả trên mạng, Dụ Miên vẫn chưa thật sự có cảm giác đặc biệt gì.
Cho đến khoảnh khắc ngoài ý muốn này, khi tận mắt nhìn thấy cảnh tượng phía sau cuốn sách, cậu mới nhận ra rằng 《 Hợp Đồng Hôn Ước 》 và 《 Vĩnh Dạ Hoa Hồng》 đúng là đã nổi đình nổi đám thật rồi!?
Đặc biệt là ngay trước mắt, tại viện bảo tàng Tinh Bác ở hành tinh trung ương, rõ ràng có không ít người sau khi đọc《 Vĩnh Dạ Hoa Hồng 》 đã kích động đến mức cả đêm không ngủ được, rồi sáng hôm sau lập tức tìm đến hiện trường để khám phá.
Và cảnh tượng này khiến mọi người phải ngỡ ngàng.
Bởi vì trong sách, Dụ Miên đã tham khảo một số chi tiết liên quan, dẫn đến việc hầu hết người đọc càng xem càng thấy quen thuộc, càng xem càng phấn khích.
Hơn nữa, trong 《 Vĩnh Dạ Hoa Hồng 》, phòng triển lãm số 0000 của Dreven được mô tả với thái độ bí mật, nên dù nhân viên bảo tàng đã khản giọng phủ nhận và giải thích, không ít người đọc không những không thất vọng mà còn trở nên phấn khích hơn.
Đúng rồi, chính là cảm giác này! Quả thật giống như trong sách!
Phản ứng của đám fan cuồng Hoa Hồng khiến nhân viên bảo tàng càng thêm hoảng loạn.
Họ ở từ đâu ra vậy? Sao càng giải thích, ánh mắt họ lại càng sáng lên thế?
Bọn họ không hiểu tiếng Liên Bang sao?! [run bần bật.jpg]
Tất nhiên, ngoài nhóm fan cuồng nhiệt đó, còn có nhiều người đọc khác thật sự bị những miêu tả trong sách về bảo tàng khơi gợi hứng thú. Nhân dịp cuối tuần, họ cũng tranh thủ ghé thăm.
Và sau chuyến tham quan, không ít người đã phát hiện ra rằng trước đây viện bảo tàng này vốn ít được chú ý, lại có nhiều hiện vật trưng bày và những câu chuyện văn hóa lịch sử thú vị đến thế.
Rất nhiều người không nhịn được đã chia sẻ trải nghiệm về chuyến tham quan của mình lên Tinh Võng. Sự ngoài dự đoán này đã khiến cho một điểm đến vốn dĩ vắng vẻ trong thời đại Tinh Tế như bảo tàng lại dần trở nên sôi động hơn.
Điều này cũng khiến không ít các học giả, chuyên nghiên cứu về bảo tàng chú ý và họ có những cảm xúc khá phức tạp về vị tác giả Ngư Thang Diện.
Dù mọi người đều nhận thấy nội dung trong sách có phần khoa trương và thần kỳ, bởi thực tế làm gì có bảo tàng nào lại trưng bày xác khô của tộc Bart chứ?
Thế nhưng, các độc giả lại khiến viện bảo tàng Tinh Bác ở hành tinh trung ương bất ngờ trở thành một điểm đến nổi tiếng trên mạng, thu hút đông đảo người đến tham quan.
Dẫu sao, tiểu thuyết 《 Vĩnh Dạ Hoa Hồng 》 vẫn còn dài, quả thật nó đã mang lại một lượng khách khổng lồ cho bảo tàng.
Ở một khía cạnh nào đó, họ phải cảm ơn sự xuất hiện của tác giả này!
Dụ Miên thì lại không hề biết các học giả, chuyên gia của bảo tàng đang rối rắm như thế nào. Lúc này, Dụ Miên đang xếp hàng giữa đám đông, không nhịn được mà cảm thán một chút.
“Xem ra dù người đọc ở bất kỳ thời không nào, cách thể hiện tình yêu của họ với tác phẩm bản thân yêu thích đều giống nhau…”
Giống như hồi xưa, khi loạt truyện về thiếu nữ ma pháp nổi đình đám, biết bao người xem xong đều ước gì có thể tự chế ngay một cây gậy phép thuật, thậm chí tin tưởng chắc chắn rằng mình cũng có khả năng điều khiển năng lượng ma pháp.
“Ngư Thang Diện đại đại thật quá đáng, nghĩ đến chuyện phải đợi một tuần nữa mới được đọc chương mới mà muốn khóc!”
“Thật luôn, nếu mà bắt được hắn, mình chắc chắn sẽ ép hắn một ngày viết cho mình mấy chục ngàn chữ! Sau đó mười ngày viết một lần, vậy là một tháng ra được ba lần!”
Dụ Miên:?!
Đúng lúc Dụ Miên đang xếp hàng định đi vào dạo một vòng, đột nhiên nghe được hai cô gái đứng trước mặt, trong đó có một cô mặc váy đỏ đang bàn tán sôi nổi. Lập tức, Dụ Miên toát mồ hôi hột, chân không bước thêm được nữa.
Dù không ai biết mình chính là Ngư Thang Diện, nhưng kiểu hối thúc cỡ này cũng hoang dã quá rồi, đúng không?
Audrey cùng bạn học cuối tuần rủ nhau đến viện bảo tàng, hoàn toàn không hay biết rằng những lời mình bàn luận đã bị chính tác giả Dụ Miên nghe thấy rõ mồn một.
Từ khi đọc 《Hiệp Nghị Hôn Ước》cùng anh trai Cain, Audrey đã không thể kìm lòng mà tiếp tục rớt hố vào sách mới 《Vĩnh Dạ Hoa Hồng》của tác giả.
Điều cuốn hút nhất chính là những miêu tả về tộc Bart trong sách, thật sự quá hoa mỹ và đầy chất mộng mơ, khiến không ít cô gái phải si mê.
Ngay cả vị bá tước bụi gai, nhìn bề ngoài như nhân vật phản diện, cũng được tác giả khắc họa với hình tượng đẹp trai, phong thái tinh quái, tựa như một con hồ ly đầy sức hút.
Điều này trực tiếp khiến nhiều độc giả, sau khi đọc xong 《Vĩnh Dạ Hoa Hồng》, bắt đầu tò mò về tộc Bart – loài có dung nhan bất lão, gu thẩm mỹ và phong cách sang trọng. Dù phần lớn chưa ai thực sự gặp họ ngoài đời, nhưng cuốn sách này đã làm dấy lên sự ham muốn khám phá mãnh liệt về diện mạo thật của tộc Bart.
“Nhưng mà, tôi nhớ tác giả vừa mới cập nhật thêm mấy chục ngàn chữ mà? Với lại, mỗi tuần một chương mới cũng ổn, còn giúp tôi có thêm thời gian suy nghĩ về cốt truyện nữa. Quan trọng là 《Hiệp Nghị Hôn Ước》 vẫn đang cập nhật đều mà! Chăm chỉ vậy còn gì.”
Thấy Audrey trong lúc xếp hàng càng nói càng bất mãn, Dụ Miên – với tư cách tác giả – cũng không nhịn được mà lầm bầm một chút, cố gắng tự biện minh để cứu lấy chút hình tượng cho mình.
Chỉ là sách mới cập nhật chậm một chút thôi, sao lại bị nói giống như phạm tội tày trời vậy chứ?
Thật là oan uổng mà!
“……”
Chỉ là Dụ Miên vừa mới lầm bầm như thế, liền nhận ra xung quanh bỗng dưng im bặt, ánh mắt mọi người không hề che giấu mà đổ dồn về phía cậu.
Dường như ngay giây tiếp theo, họ có thể dùng ánh mắt xuyên thấu cậu vì lỡ miệng nói ra câu “sai lầm” to lớn này.
[Cá Cá mồ hôi ướt đẫm.jpg]]
“Tôi đùa thôi, một ngày ba chương, là tốt nhất.”
Dụ Miên khô khan bổ sung thêm câu này, cuối cùng cũng khiến mọi người gật đầu đồng tình rồi thu ánh mắt lại.
Audrey thì nhìn cậu, người che kín từ đầu đến chân, ngay từ ánh mắt đầu tiên đã cảm thấy trông hơi giống một kẻ kỳ quặc.
Mặc dù giọng nói thì cũng khá dễ nghe.
“Cũng không tệ, một ngày 3 chương, cũng mong Ngư Thang Diện đại đại có thể tự ý thức được điều này.”
Dụ Miên: [Nụ cười đã tắt]
“Audrey, thật ra lần sau cậu nên rủ anh Cain đi cùng cho vui. Với cả, mình cũng muốn gặp anh cậu lâu rồi, cậu quên à?”
Đến lúc sắp kiểm phiếu, câu nói từ cô gái bên cạnh Audrey lại khiến Dụ Miên phải chần chừ nhìn qua.
“Mình cũng muốn rủ anh ấy đấy, nhưng mà anh ấy suốt ngày bận rộn y như ai đó. Ngoài lúc có thời gian đọc tiểu thuyết, ha...”
Audrey cười lạnh một tiếng, không hề để ý đến chuyện anh trai mình từ chối đi cùng.
Đôi khi nhắn tin cho anh cũng chẳng thấy hồi âm, nhưng mở mục bình luận của 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》 ra thì lại thấy anh đang say sưa tranh luận cốt truyện với người lạ.
Đến lúc có chương mới thì khỏi phải bàn, nhìn vào là thấy ngay, đúng kiểu thảo luận dụ dỗ đỉnh cao.
“Mà quan trọng nhất là từ tối qua, anh ấy giận dỗi chỉ vì 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》 không có chương mới. Bởi thế nên chắc chắn sẽ không chịu đến viện bảo tàng có trong《 Vĩnh Dạ Hoa Hồng 》 đâu.”
Dụ Miên đột ngột bị CUE: ...Hả?
Dụ Miên nhìn bóng Audrey đi xa mà gần như chắc chắn "Cain" chính là người cậu quen.
Với lại, hai anh em họ đúng là có mái tóc vàng rực rỡ nổi bật giống hệt nhau. Gen nhà này quả thật không tệ.
Nhưng mà Cain ấy... không lẽ nào…
Lại trẻ con đến vậy!?
Chỉ vì mình đăng chương mới của 《 Vĩnh Dạ Hoa Hồng 》 mà không đăng 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》, đường đường là một tổng tài lại ở trong nhà giận dỗi à?
Dụ Miên vừa nghĩ đến cảnh đó thôi đã thấy ngại giùm, theo phản xạ nhìn thoáng qua quang não.
Sau vụ việc lần trước, cậu và người này cũng đã thêm phương thức liên lạc, thật ra hoàn toàn có thể nhắn tin online thúc giục mình viết tiếp.
Chỉ là sau vụ đính chính tin đồn thất bại, Cain dường như không muốn liên lạc với cậu nữa. Dù vậy, anh vẫn đều đặn xuất hiện trong mục bình luận để đọc chương mới.
Không ngờ bề ngoài thì lạnh lùng mà bên trong lại... tủi thân các kiểu.
Dụ Miên cảm thấy mình vô tình phát hiện một bí mật nho nhỏ của Cain.
“Hình như tôi vẫn còn nợ tiền Cain đúng không?”
【 Hửm? Đúng là anh còn nợ một khoản tiền vi phạm hợp đồng, nhưng không bị ai kiện, cũng chưa nhận được lệnh triệu tập từ tòa án. 】
Đối mặt với câu hỏi đột ngột của Dụ Miên, hệ thống nhỏ lập tức cảnh giác.
“Vậy tôi có thể trả trước một phần không? Tiền nhuận bút hiện tại đủ rồi chứ?”
Dù không phải lỗi của mình, nhưng nếu là do người trước để lại, thì giờ cậu cũng có trách nhiệm trả. Bằng không, Cain quả thực quá oan ức khi phải chịu thiệt thòi vì gặp phải cậu.
【 Ờ thì… Đợi phí bản quyền của bản in sách tới rồi nói, mà chắc vừa đủ. 】
Hệ thống nhỏ nghe Dụ Miên tính toán rạch ròi, bỗng cảm thấy đau lòng, dù nó vốn chẳng có gì để đau cả.
Vì khoản tiền vi phạm hợp đồng của người trước đúng là con số trên trời —!
“Thế thì trước hết tôi trả nợ tiền thuê nhà đã, rồi chờ phí bản quyền tới thì thanh toán nợ của Cain luôn, được không?”
Dụ Miên nghĩ đến khoản nợ trên vai, bỗng cảm thấy tương lai cũng có chút hy vọng.
【 Nhưng mà như vậy thì không phải Cain sẽ dễ dàng biết anh chính là Dụ Miên à… 】
“Dường như đúng là vậy thật.”
Nghe hệ thống chần chừ, Dụ Miên cũng nhận ra vấn đề này.
Tuy nhiên, việc này cũng là cơ hội để cậu chính thức giải thích rõ ràng với Cain về sự hiểu lầm này.
Chỉ là, nghĩ đến ngày trả tiền, e rằng Cain sẽ lại bị sốc đến mức “não bộ chấn động”.
Dụ Miên hiếm khi cảm thấy lương tâm cắn rứt một chút.
Nếu Cain trông mong 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》 đến thế, cậu cũng không thể trì hoãn quá lâu, bằng không chẳng may làm tổng tài tức giận đến sinh bệnh thì biết làm sao.
Vẫn là nhanh chóng viết xong và cập nhật 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》 cho xong.
Quan trọng hơn, biên tập Shax dạo gần đây cũng thường xuyên dò hỏi, bởi vì câu chuyện đã dần đi vào giai đoạn cuối. Anh ta muốn biết bao giờ 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》 có thể chính thức kết thúc.
Một khi 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》 chính thức hoàn thành, cả hai bộ sách có thể được tổng hợp xuất bản và bắt đầu chiến dịch quảng bá lớn hơn. Hơn nữa, các quyền liên quan cũng có thể được đưa ra thị trường.
【 Cá : Hả? Quyền gì cơ? 】
【 Cá Mập Giòn: Ừm, còn nhiều lắm. Nhưng quan trọng nhất vẫn là bản quyền phim ảnh. Hiện tại có vài công ty đã để mắt rồi. 】
Là quyển sách đầu tay của Dụ Miên, 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》 tuy có tuyến chính đơn giản, nhưng cốt truyện lại trong sáng, mạch lạc, nhịp phát triển và mâu thuẫn được xử lý rất khéo.
Quan trọng nhất, hai nhân vật chính Cố Bạch và Caesar được xây dựng vô cùng sống động, có chiều sâu và cuốn hút. Sức hút của họ đối với độc giả có thể nói là bùng nổ.
Với nội dung hài hước và lãng mạn nhẹ nhàng, chắc chắn khi chuyển thể sẽ mang lại hiệu ứng không hề tệ.
【 Cá Mập Giòn: Hơn nữa, Cố Bạch và Caesar đã thu hút sự chú ý của không ít diễn viên nổi tiếng. Nghe nói đang cạnh tranh ngầm rất căng thẳng! 】
【 Cá : Wow… Tiến độ nhanh vậy luôn? 】
Dụ Miên không khỏi ngạc nhiên. Cậu thực sự không ngờ đã có diễn viên nhắm vào hai nhân vật này.
【 Cá Mập Giòn: Tất nhiên rồi. Ngài quên sự kiện tổng tài Cain bác bỏ tin đồn à? [ cá mập lau mồ hôi ] 】
Phải biết rằng lúc đó Cain gần như trở nên nổi tiếng chỉ vì gương mặt của anh cực kỳ giống với nhân vật Caesar trong truyện. Sau khi bị các fan phát hiện, tài khoản Tinh Bác của anh lập tức thu hút một lượng lớn người theo dõi.
Mặc dù Cain, với tư cách là tổng tài tập đoàn, chẳng mấy bận tâm đến chuyện này, thậm chí còn cố gắng bác bỏ tin đồn với tâm trạng bối rối và ngượng ngùng.
Nhưng đối với giới diễn viên, điều này không nghi ngờ gì nữa đã thể hiện sức hút mạnh mẽ của 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》.
Chỉ cần có cơ hội thể hiện một nhân vật nam phụ thâm tình, rất có thể sẽ trở thành bàn đạp đưa sự nghiệp lên đỉnh cao chỉ sau một đêm!
【 Cá Mập Giòn: Vì thế, bây giờ có rất nhiều người đang cố gắng liên lạc với ngài. Nhưng vì ngài quá bí ẩn, nên cuối cùng họ toàn tìm đến Hoàn Vũ. 】
Ngay cả phó biên tập trong thời gian này cũng cảm thấy quang não bị oanh tạc quá lớn.
Tất cả đều là những người phụ trách của các công ty điện ảnh lớn, cố ý dò hỏi xem Hoàn Vũ có dự định gì về việc chuyển thể cuốn 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》 hay không, hoặc là muốn đề cử diễn viên.
【 Cá: Ừm… Không sao đâu, cứ đẩy mạnh theo cách của Hoàn Vũ là được. Mặc dù tôi là người ngoài ngành, không hiểu rõ lắm về mảng phim ảnh này, nhưng mà việc tuyển chọn phải thật cẩn thận, tốt nhất là công bằng minh bạch, chọn ra người phù hợp nhất là được. 】
Dụ Miên nghe xong phần giải thích của Shax, cũng cảm nhận rõ loại oanh tạc từ việc quang não vang lên liên tục đề tìm kiếm mối quan hệ khắp nơi.
Chỉ là nghĩ đến những thảm họa chuyển thể phim ảnh trong kiếp trước, Dụ Miên chỉ cảm thấy việc chọn diễn viên thực sự rất quan trọng, tuyệt đối không thể để người không phù hợp tùy tiện tham gia.
【 Cá Mập Giòn: Chuyện này ngài cứ yên tâm, Hoàn Vũ chắc chắn sẽ đứng trên lập trường của tác giả để đảm bảo mọi thứ đều công bằng minh bạch! Hơn nữa, phó biên cũng rất coi trọng các công đoạn liên quan đến 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》 có khi đến lúc đó ngài cũng có thể tự mình tham gia quyết định. 】
Quan trọng nhất là, độc giả của 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》 có một vị tiểu tổ tông siêu cấp thuộc tộc Bart…
Mặc dù giờ người ta đã về lại hệ tinh Vĩnh Dạ, nhưng không thể ngăn được việc mỗi ngày vẫn dùng Tinh Võng để giám sát tiến độ!
Chỉ cần 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》 dám tùy tiện chọn người rồi quay thành một mớ lộn xộn, chỉ sợ phó biên sẽ bị cấp trên gửi người xuống thay thế ngay lập tức.
Đây có phải là lợi ích khi có một độc giả là "ông lớn" siêu cấp không?
Dù sao đi nữa, dưới bầu không khí như vậy, 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》 cuối cùng cũng bước vào nửa cuối của cốt truyện.
Trên thực tế, từ khi Cố Bạch buông bỏ những lần do dự thiếu quyết đoán trước đây và chính thức lao vào chương trình đào tạo chuyên sâu tại hệ tinh Auguste, Caesar lại từ một người đầy khí phách, tràn đầy năng lượng trở thành một kẻ đáng thương, ngày càng tiều tụy hơn.
Đoạn nội dung mới được cập nhật này của 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》thực sự khiến các độc giả trong toàn hệ tinh cảm thấy đau lòng nhưng lại hả hê. Mỗi ngày đúng 6 giờ là cập nhật chương mới, không một ai bỏ lỡ dù chỉ một chương!
Ai nấy đều cảm thấy như mình đang tự ăn dao nhỏ vậy.
Vậy mà vẫn ăn không biết chán, thậm chí không thể ngừng lại. Đây rốt cuộc có phải là sức mạnh kỳ lạ và đáng sợ của ngôn từ không?
Chẳng lẽ tất cả chúng ta đều có cái thể chất M thích ăn ngược?
【 Đặc biệt là sau khi Cố Bạch rời đi, tiếng đàn lúc ấy giúp cơn đau đầu của Caesar được chữa trị từ lâu lại bất ngờ tái phát vào một đêm bất ngờ.
Cơn đau lần này còn dữ dội so với trước đây, tựa như trong đầu có vô số lưỡi dao đang đâm chọt.
Caesar với mái tóc vàng lộng lẫy và khí phách mạnh mẽ, giờ đây vì cơn đau đầu dữ dội mà trở nên rối bời.
Mặc kệ quản gia bên cạnh ngăn cản, anh mạnh mẽ nuốt bảy tám viên thuốc giảm đau, nhưng vẫn không thấy có gì thay đổi. Cuối cùng, Caesar giống như một con chó nhà có tang, lại đẩy cửa phòng ngủ dưới ánh trăng, cánh cửa mạ vàng mở ra.
Nhưng lúc này, ở cách đó không xa sẽ chẳng bao giờ có người nào yên tĩnh ngồi, với sự nhẹ nhàng và kiên nhẫn chơi những bản nhạc vì anh nữa.
Caesar nhìn vào phòng ngủ trống rỗng, chưa bao giờ, chưa từng có khoảnh khắc nào mà cảm giác rõ ràng rằng Cố Bạch đã rời đi như lúc này.
Cố Bạch đã hoàn toàn rời xa anh.
Thậm chí ngay cả căn phòng mà cậu đã sống cả một năm, cũng không để lại bất cứ dấu vết gì.
Bản thân đã mua cho cậu quần áo, đồng hồ, trang sức, cùng đủ loại quà tặng, thế mà không có món nào bị động vào.
Đứng lặng trước phòng quần áo, Caesar chỉ cảm thấy rằng, trong một năm qua, bản thân mình thật ngây thơ, tựa như một kẻ đáng thương bị người khác dễ dàng chế nhạo.
Rõ ràng, lẽ ra mình nên nhận ra từ sớm.
Nếu Cố Bạch thật sự là một người thích sự phù phiếm, thì làm sao có thể không hứng thú với những thứ này.
Chỉ là mình cố tình không nhận ra. Thậm chí còn luôn cho rằng Cố Bạch thật sự yêu mình.
Vậy nên mới có những buổi sáng sớm, cậu ấy giúp mình chỉnh lại cà vạt.
Vậy nên mới có lần đầu tiên, chuẩn bị bữa sáng một cách vụng về cho mình.
Vậy nên mới có vô số lần, dù mình có tùy hứng và kiêu ngạo đến cực điểm, cậu ấy vẫn dịu dàng bao dung.
Tựa như chẳng bao giờ biết giận.
Caesar che trán như một con thú bị dồn ép đến kiệt sức mà không tìm được lối thoát, bản năng phẫn nộ xen lẫn tuyệt vọng, hét lên một tiếng, rồi ngã phịch xuống giường, tê dại.
Nhưng rõ ràng, trước đây Cố Bạch không như vậy.
Cậu ấy từng giận mình. Từng nói rõ với mình những gì không được làm. Từng ngăn cản mình mỗi khi mình làm sai…
Nhưng đến cuối cùng, Cố Bạch thay đổi là từ khi nào?
Cho đến khoảnh khắc nhận ra vấn đề nào đó, Caesar mới hoảng sợ, vô định nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ.
Chẳng lẽ tất cả những điều này không phải vì Cố Bạch rời xa mình.
Mà là chính mình, trong vô thức đã tự tay đánh mất Cố Bạch?
Chính mình đánh mất Cố Bạch - người từng thật sự quan tâm đến mình? 】
Cain đọc một mạch đến đây, trái tim vừa cay cay vừa hả hê, thực sự không thể diễn tả nổi cảm xúc của anh lúc này là gì.
“Hả giận ghê! Chính là cái cảm giác này mà! Tên Caesar đáng ghét đó cuối cùng cũng chịu ngẫm lại rồi sao?!”
"Rõ ràng không phải Cố Bạch rời bỏ anh, mà do chính anh tự tay đánh mất Cố Bạch, anh biết không?!" Cain chỉ biết phần cập nhật mới nhất của 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》hợp khẩu vị của anh vô cùng!
Đây chính là điều anh đã mong mỏi suốt bấy lâu, thứ anh thực sự muốn được nhìn thấy!
Đặc biệt là mỗi lần thấy Caesar, cái tên khốn đó, ban đêm thì phát điên, ban ngày thì tuyệt vọng, rồi lại nhận ra không thể trách ai khác ngoài chính bản thân mình – vì mọi chuyện đều do chính anh ta tự tay gây ra. Càng đọc, Cain càng cảm thấy hả hê đến tột cùng!
Cho anh ta đáng đời, lúc trước không biết trân trọng, giờ thì người ta bỏ đi, anh ta phát điên cũng chẳng ích gì!
Đáng đời nhà anh ta, miệng mồm ác độc, làm tổn thương trái tim của vợ, để giờ đây phải thừa nhận chính mình đã tự tay đánh mất Cố Bạch!
Không sai! Mọi chuyện từ đầu đến cuối đều là do anh ta tự chuốc lấy, không ai phải chịu trách nhiệm ngoài anh ta cả!
Muốn trách thì chỉ trách anh ta trời sinh không xứng đáng có bà xã!
Chỉ cần nghĩ như vậy thôi, Cain đã cảm thấy mọi bực tức trước đây với Caesar bùng nổ và giải tỏa hoàn toàn, sảng khoái đến mức không chịu nổi! Đến cả bữa tối cũng ăn được thêm mấy miếng.
Mà hiếm hoi lắm hai anh em Cain và Audrey mới cùng nhau về nhà, cả hai lại lao vào ăn cơm như thi chạy, rồi đúng 6 giờ tối đã phóng như bay lên lầu. Cảnh tượng này khiến phu nhân Fulia ngơ ngác không hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra.
Hai đứa này cuối cùng làm cái gì vậy?
Thậm chí, vì đợt dao nhỏ mới mà tác giả Dụ Miên vừa tặng cho Caesar, nhóm độc giả tinh tế dễ mềm lòng, khó tiếp thu nội dung ngược đã trực tiếp tràn vào phần bình luận mà khóc lóc cầu xin đừng ngược Caesar nữa.
【Dù tôi công nhận đọc thấy rất hả hê, nhưng mà giờ vợ Caesar cũng chạy rồi, lại còn đáng thương và tàn tạ đến mức công ty cũng không quản nổi, như vậy có phải quá thảm rồi không?!】
【Tên Caesar kia, lúc trước ký hiệp nghị hôn ước cái gì chứ, nếu anh không thêm cái điều khoản kéo dài 10 năm, đã không đến mức vợ bỏ đi chỉ sau một năm rồi aaaa [gào khóc]】
Đối với hành động "tự làm tự chịu" của Caesar, những độc giả từng ghét cay ghét đắng anh ta, giờ đây dần chuyển sang cảm giác vừa thương hại, vừa giận không thể làm tốt hơn.
Nếu lúc đó đừng quá tự tin và kiêu ngạo, thì làm sao đến nỗi như bây giờ, khi vợ bỏ đi rồi, lại khóc lóc thảm thiết đến thế.
Giờ đây còn làm ra bộ dạng đáng thương thảm hại như vậy, khiến người khác vừa bực vừa đau lòng!
Tất nhiên, ngoài một bộ phận độc giả mềm lòng, cũng có không ít người vừa đau vừa vui, một bên nhận "dao nhỏ" từ tác giả, một bên rưng rưng mà hét lên: "Còn chịu được! Thêm đi!"
Họ còn bày tỏ rằng kiểu cốt truyện vừa đau vừa hả hê này thật sự ăn ngon quá xá.
Thậm chí, một số độc giả căm ghét Caesar đến tận xương tủy còn yêu cầu thẳng tác giả Ngư Thang Diện: “Ngược anh ta ác hơn nữa đi!”
“Tốt nhất làm anh ta phá sản luôn cho rồi!”
Dụ Miên luôn nắm bắt toàn cục, chỉ có thể nói — Không thành vấn đề, cốt truyện vẫn nằm trong tầm kiểm soát.
Việc cho Caesar nhận "dao nhỏ" là cần thiết, nhưng nếu để anh ta phá sản bằng kiểu "hỏa táng" cường độ cao, thì đó lại là điều không thể.
Vì vấn đề lớn nhất của những tác phẩm thuộc dạng "hỏa táng tràng" là phần sau thường khó thu dọn lại được. Độc giả sẽ cảm thấy bị lừa bởi phần văn án lúc đầu, rồi quay sang kéo cả tác giả lẫn nhân vật chính vào danh sách "phải xử lý".
Ngoài ra, một vấn đề quan trọng nhưng hay bị bỏ qua là, nếu "hỏa táng" mà không khéo léo thu lại, thì nó sẽ gây tổn hại sâu sắc đến tổng thể câu chuyện.
Rất nhiều tác giả thiếu kinh nghiệm lo rằng nếu "đốt lửa" không đủ mạnh thì sẽ bị chỉ trích, thế là ở nửa sau câu chuyện, họ đẩy nhân vật chính vào con đường ngược thảm đến cực đoan.
Hoặc là cho phá sản ngay tại chỗ, hoặc là làm tàn tật, đứt tay đứt chân.
Lúc đầu, độc giả có thể hùa vào bình luận mà gào lên đòi "đốt lửa mạnh hơn nữa", nhưng một khi tác giả thực sự viết như vậy, số đông người đọc thầm lặng lại cảm thấy bức xúc và bất mãn.
Bởi vì, thứ họ muốn là "hỏa táng tràng", nhưng không phải kiểu "hỏa táng" như thế!
Thậm chí, nhiều độc giả còn cảm thấy — Nếu "tra nam" đã tệ đến vậy, thì sao không đưa đi hỏa táng luôn đi, khỏi cần, để nam phụ lên thay thế cho rồi!
Không sai, đây chính là điểm mấu chốt khi thu hỏa táng tràng – khi ngược, tuyệt đối không được làm mất đi sự cuốn hút!
Việc thu lại hỏa táng tràng thành công hay không thực sự đòi hỏi tác giả phải có khả năng kiểm soát tốt cốt truyện và cân bằng độ nặng của từng chi tiết.
Nếu trước đó, những hành động của "tra công" quá mức vô lý và tàn nhẫn, thì khi đến giai đoạn hỏa táng tràng, nếu không đủ tàn nhẫn để "trả giá", độc giả chắc chắn sẽ cực kỳ bất mãn.
Tuy nhiên, khi Dụ Miên viết 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》 đã rất khéo léo, khiến Caesar không ngừng đạp lên ranh giới giữa "điểm giới hạn" và "điểm thương cảm" của độc giả.
Anh ta đúng là nóng nảy thật, rất nóng nảy.
Mỗi ngày đều ra vẻ trước mặt vợ, ghen bóng ghen gió khắp nơi, miệng lưỡi lại chẳng biết giữ kẽ, đến một câu tử tế cũng không nói nổi.
Nhưng, nếu hỏi anh ta đã làm gì đáng để bị "phá sản"?
Thì thật sự là... không có!
Caesar chẳng những luôn yêu thầm mà không nhận ra, còn điên cuồng sưu tầm các đĩa nhạc vợ thích, lấy tiền để mua quà tặng vợ. Thậm chí, tiền thuốc men cho mẹ vợ cũng do anh ta âm thầm lo hết mà không để Cố Bạch hay biết.
Đồng thời, anh ta còn giữ vững chuẩn mực, chung tình tuyệt đối, chẳng dính dáng đến bất kỳ ai khác.
Bỏ qua vài khuyết điểm kia thì Caesar là một chú cún nhỏ vàng óng sáng chói, đúng nghĩa là một nô lệ hoàn hảo của vợ!
Cũng chính vì vậy, khi Dụ Miên bắt đầu tặng Caesar những "dao nhỏ", có không ít độc giả ban đầu hả hê tột độ, nhưng ngay sau đó lại nhanh chóng thấy thương hại cho anh ta.
Thậm chí, nhiều người bắt đầu tràn vào phần bình luận của 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》mà khóc lóc dò hỏi: ‘Rốt cuộc tới khi nào thì Cố Bạch và Caesar mới tái hôn đây!? QAQ’
Trong đó, bình luận nổi bật nhất chắc chắn phải kể đến một người đầy cảm xúc mâu thuẫn, tự mình hỏi lại:
【Thật sự kiểu trải nghiệm đọc truyện này quá kỳ quặc. Trước khi hai người họ ly hôn, tôi điên cuồng gào thét đòi họ ly hôn. Giờ họ ly hôn thật rồi, thì tôi lại bắt đầu thúc giục họ tái hôn. Chẳng lẽ tôi đã bị một chén Ngư Thang Diện làm cho mê muội rồi sao? Cứu tôi với ——】