Đám mây đen ma pháp do Lorenzo khống chế biến mất, những giọt mưa không còn rơi xuống nữa. Cậu hơi nghiêng người, không để người chơi đột nhiên xuất hiện chú ý đến ấn ký bên hông, cậu cầm lấy bộ quần áo đặt bên cạnh, cũng không lau khô giọt nước trên người mà mặc thẳng vào.
Sau khi mặc bộ quần áo mỏng manh vào, vì dính nước nên nó tự nhiên áp sát vào người Lorenzo. Lorenzo bất giác muốn búng tay một cái, nhưng trước khi cái búng tay thật sự được thực hiện, cậu đã gắng gượng đổi thành động tác xòe lòng bàn tay.
Một khối nước không có trọng lực khiến Newton cũng phải đội mồ sống dậy, từ từ ngưng tụ phía trên lòng bàn tay cậu. Quan sát kỹ sẽ phát hiện ra quả cầu nước này được hình thành từ hơi ẩm trên quần áo cậu chuyển dịch và ngưng tụ lại. Vì vậy, quần áo của Lorenzo trông đã khô ráo. Có điều, hơi ẩm trên cổ và tóc cậu lại không vì thế mà biến mất.
Người chơi xuất hiện trước mắt là một gương mặt xa lạ, không phải một trong ba người bạn đồng hành. Lorenzo mặc xong quần áo, hơi cụp mắt xuống, mở lời với người chơi này: “Xin hỏi bạn có phải bị lạc đường không? Nếu muốn đến thành Canning hoặc Geno, có lẽ tôi có thể chỉ đường cho bạn.”
Vị kỵ sĩ trông có vẻ không mấy để tâm đến hành vi thất lễ vừa rồi của người chơi.
Người chơi muộn màng nhận ra hành động vừa rồi của mình có chút không ổn, anh ta ho nhẹ một tiếng: “Xin lỗi, xin lỗi! Vừa rồi tôi tuyệt đối không cố ý!”
“Không sao.” Kỵ sĩ tóc trắng đương nhiên biết người chơi trước mắt không cố ý, bởi vì là do bản thể nhà cậu cố ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play