9.

Một tháng sau, Phó Cảnh Xuyên bị tôi dọa chạy mất.

Nguyên do là tôi bỗng có một dự cảm không ổn, cảm thấy mình sắp trở về.

Tôi bám lấy anh điên cuồng thăm dò bí mật nhân sinh, tránh để khi trở về lại thành gái FA, đến tay đàn ông còn chẳng được sờ.

Tôi cũng không cho anh đến công ty.

Phía Phó Hoài Xuyên cũng tương tự, thậm chí Niên Niên còn kinh hơn tôi...

Cả hai người họ đều chạy mất dép, Phó Cảnh Xuyên nói phải về nhà cũ, bên đó có chuyện quan trọng cần thảo luận với anh em họ.

Cùng lúc đó, mẹ chồng của chúng tôi tìm đến.

Bà nhào vào lòng Niên Niên khóc lóc thảm thiết.

Hỏi ra mới biết, hóa ra có một người tự xưng là con riêng của ông Phó tìm đến tận nhà.

Người đó còn mang theo kết quả giám định ADN và một số bằng chứng về những chuyện cũ.

Anh chàng trông trưởng thành, cũng chính là  Phó Từ, anh ta là đứa con do mối tình đầu của ông Phó lén lút sinh ra.

Tôi và Niên Niên nhìn nhau, à, chúng tôi chưa xem tình tiết, chỉ mới đọc phần giới thiệu truyện thôi.

Với diễn biến này, chúng tôi chẳng biết phải làm sao.

Đột nhiên, trong đầu tôi lóe lên một ý tưởng: "Hay là mẹ ly hôn đi?

"Chắc cũng phải nhận được một khoản tiền ly hôn khổng lồ, lúc đó gọi 20 anh tra/i ba/o cũng là chuyện nhỏ."

"Ly hôn!

"Các con ly hôn cùng với mẹ nhé?"

"Á?" Tôi và Niên Niên đồng thanh.

"Như vậy không hay đâu?" Thực ra Phó Cảnh Xuyên rất tốt với tôi, chỉ là bên ngoài nom có vẻ hơi ác.

Thực chất anh là một chú cún con thích bám người, tôi nói một anh ấy chắc chắn sẽ không nói hai.

Quan trọng hơn, anh ấy đẹp trai, giàu có và rất giỏi chuyện ấy ấy.

Có ra miếu Nguyệt Lão dập đầu cũng chẳng kiếm được một người như thế.

"Có gì mà không tốt!"

"Ly hôn cùng mẹ đi." Niên Niên nháy mắt với tôi, làm khẩu hình, "Chúng ta sắp xuyên trở về rồi."

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play