Mà kể từ khi họ chuyển đến sống gần Đại học Lâm Giang, cô cũng quyết định trả chìa khóa nhà lại cho quân bộ, khoảng thời gian đó cũng gần hai năm.
Trong hai năm đó, kỹ năng may vá vốn dĩ đã không mấy tinh xảo của Trình Mạn đã xuống cấp, hơn nữa sau khi bước vào những năm 80, lúc mua quần áo mới người ta đã không còn để ý quá nhiều đến phiếu vải rồi, chuyện may vá qua ba năm cũng dần dần trở thành chuyện của quá khứ.
Điều kiện của gia đình họ không tệ, sau khi không còn hạn chế về phiếu vải thì mỗi năm mỗi mùa một nhà ba người họ đều sẽ mua quần áo mới, quần áo cũ còn chưa hư đã được nhét vào đáy tủ quần áo rồi.
Vương Phương là người duy nhất trong nhà thỉnh thoảng sử dụng máy may, nhưng cũng không thường xuyên, bởi vì mỗi năm Trình Mạn đều sẽ mua cho cô ấy hai bộ quần áo, quần áo của thời này có chất lượng tốt, Vương Phương lại là người cẩn thận, một bộ quần áo có mặc năm sáu năm cũng không rách.
Dần dần, chiếc máy may cũng trở thành một vật trang trí.
Nếu Trình Mạn có cỗ máy thời gian, cô nhất định sẽ quay lại tám năm trước, nói với bản thân của lúc đó rằng thực sự không cần phải mua máy may đâu, vừa lãng phí tiền bạc vừa chiếm diện tích.
Sau khi quan sát một lúc, Trình Mạn chỉ đạo Lục Bình Châu chuyển máy may đến phòng khách ở tầng 1, mắt không thấy tâm không phiền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play