Nhiều người như vậy, nếu chỉ ăn lẩu dê nhúng thì chắc chắn không đủ, cần gọi thêm mấy món ăn khác nữa, nhưng cái này không vội, sau khi gọi xong Trình Lượng trả thực đơn lại cho nhân viên phục vụ, bảo bọn họ cứ dọn lẩu lên trước, sau khi chọn được món khác thì lại kêu bọn họ.
Gọi đồ ăn xong, Vương Thu Mai nói với Trình Mạn: “Tiệm này buôn bán đắt khách nhất trong cả dãy đấy, muốn tới đây ăn thì phải đặt bàn trước, nếu không ít nhất phải xếp hàng một hai tiếng.”
Trình Mạn nghe vậy thì nhìn xuống bên dưới từ cửa sổ phòng.
Mặc dù tiệm cơm này có hai tầng nhưng chiều cao mỗi tầng chỉ khoảng hơn hai mét, có thể là vì để trông không quá chật chội nên một nửa sảnh lớn là khoảng trống, mà cửa sổ phòng riêng của họ lại đối diện sảnh lớn ở lầu một.
Mới mười một giờ rưỡi mà chỗ ngồi dưới sảnh lớn lầu một đã kín rồi, rất nhiều bàn đã lên món, than lửa bên dưới nồi lẩu bằng đồng cháy bập bùng, những làn khói nghi ngút bay cao tận trần nhà.
Bốc lên cùng với làn khói là mùi thơm của lẩu thịt dê đang lan tỏa, chui vào mũi những người ngồi trong phòng riêng.
Lúc Trình Mạn nhìn xuống thì bỗng dưng nghe thấy tiếng Trình Trình và Trình Húc châu đầu ghé tai nói thơm quá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play